Người bạn tưởng là tri kỷ nhưng hóa ra cũng thành người xa lạ (Phần 3)

Người dịch: Vạn Hoa Bài dịch thuộc quyền sở hữu của dịch giả và vui lòng không tự ý repost.


   Tôi đang loay hoay gõ được gần hết bài thì bỗng nhiên đau bụng, đau đến mức tôi không thể ngồi lại được nữa nên xin xuống phòng y tế xin thuốc rồi lên làm tiếp.
   Vừa bước lên ngôi vào ghế chuẩn bị làm bài tiếp tục thì màn hình máy tính đen thui, tôi ngước mặt lên thì thấy khuôn mặt của tiểu Huy, cô ấy nhìn nói

” xin lỗi mình tắt nhầm cục nguồn” vừa nói nước mắt rưng rưng.

Tôi cũng không đáp lại mà đi tìm giám thị báo cáo sự cố, sau đó được sắp xếp ca thi khác.
Tôi và cô ấy sau sự việc đó đã chưa nói chuyện với nhau nhưng tôi nghe mọi người chuyển tai nhau “là cô ấy cố ý tắt đấy”.
Tình bạn nhiều năm như vậy cứ mất đi hay sao. Mọi chuyện tưởng chừng như chỉ có trên phim nhưng lại vận vào mối tình bạn thiêng liêng giữa chúng tôi.

    Lúc thi đại học, tôi có lén bố mẹ đăng ký ngành học mà mình thích. Cứ tưởng mọi chuyện diễn ra bình thường thì một hôm vừa đến nhà thì bị mẹ mắng “nuôi ăn học mà bây giời đến ngành học mày cũng tự quyết định, học mấy ngành đó ra để làm gì? kêu mày học giáo viên để còn xin việc cho dễ ít cạnh tranh mà chọn ngành tào lao.

   Mà lúc điền trường học chỉ có tôi và tiểu Huy biết chắc chắn chín là cô ấy nói “ai nói mẹ biết?”.

   Mẹ tôi hùng hãi nói “ai nói cũng được nhưng phải đổi lại ngay lập tức”, mặc dù tôi đã cho qua trong đầu nghĩ chắc cô giáo nói thôi, vì mới họp phụ huynh.
Nhưng mọi chuyện là do tôi nghĩ thôi, không có cô giáo nào ở đây cả, chính là cô ấy.
   Tôi đi tìm gặp cô ấy để làm rõ mọi chuyện thì nhận được câu trả lời ” đúng mọi chuyện mình cố ý đó”,
tại sao con người có thể trở trẽn như vậy, cô ấy có cái tên đẹp thế mà, sao trái ngược với nhân vật mình thích, ” tại sao?” tôi đáp.
Cô ấy nói ” tôi ghét cậu, tôi với cậu đâu thân thiết như vậy, chỉ là cậu ảo tưởng thôi tôi không thể chơi với người như cậu, mặt không có, tướng người cũng không nốt, gia thế lại càng không, tại sao tôi phải chơi với cậu, cậu không xứng đáng có thứ tốt đẹp, tôi ghét gia đình cậu”.

    Tôi chỉ biết lặng người mà xoay đi không nói lời nào. Chỉ vì ganh tị mà ra nông nỗi này, tôi đâu có lỗi gì đâu, một câu trả lời thực sự nhảm nhí.
Kể từ đó chuyện của tôi và cô ấy không có sự ràng buộc gì cả, chuyện ai thì người ấy lo. Nhưng mà sau này tôi nghe mọi người kể lại cô ấy cũng chia tay đàn anh và đi học ở trường mới, chuyển đến nơi khác ở.

    Tôi cứ ngỡ cậu ấy là tri kỷ những hoá ra chỉ là ngọn gió lùa qua cành cây. Tôi cũng không giám kết bạn thân với ai nữa, bạn bè đối với tôi chỉ để xã giao thôi, một người bạn là đủ rồi.
Lần trước họp lớp nhìn cô ấy vẫn tươi tỉnh như ngày nào, tôi thầm chúc cô ấy bình an, dù gì mọi chuyện cũng qua rồi thì nên cho trôi qua, tương lai cô ấy đối xử với người ta thế nào thì sẽ nhận lại thế đó.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容