Mọi chuyện đều đến muộn, hối lỗi không thay đổi được vấn đề

Người dịch: Vạn Hoa Bài dịch thuộc quyền sở hữu của dịch giả vui lòng không tự ý repost.


   Chắc không ai có cảm giác gì đâu nhỉ? Họ không hối hận với những việc họ từng làm? Người đau khổ nhất có chăng là người thân yêu nhất. Khi biết hối lỗi thì mọi chuyện đã đi quá xa không thể vãn hồi nữa. Mọi chuyện đều không thể quay lại ban đầu như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

   Cái ngày mà chị tôi mang anh rể về giới thiệu cho cả nhà. Bên ngoài anh rể luôn tỏ ra lịch sự và nhã nhặn, ai sẽ biết rằng cuộc hôn nhân ấy lại đầy sống gió. Bao nhiêu nỗi hận, bao nhiêu nước mắt rơi thì chỉ có chị tôi định nghĩa được thôi. Khi phải lấy chồng xa nhà, đời con gái như canh bạc, có đỏ có đen. Chị vẫn hay điện thoại về nhà để hỏi thăm sức khỏe bố mẹ, vẫn bảo rằng mình sống rất tốt.

   Một hôm tôi phải đến nhà chị ấy để ở nhờ ít hôm do có chuyện gấp cần phải làm. Khỏi phải nói gia đình mẹ chồng cực kỳ cổ hũ lạc hậu, chị tôi phải ăn cơm một mình ở bàn dưới hỏi ra thì mới biết là con dâu thì phải ngồi dưới chưa kể một ngày phải rửa chân bằng nước ấm cho mẹ chồng ba lần, làm việc từ sáng đến tối không có giời rãnh. Ra ngoài mua đồ tôi hay nghe người khác bàn tán về chị tôi, họ kể những chuyện khủng kiếp với những trận đòn, roi. Tôi thường xuyên nghe được những lời cay nghiệt từ bà mẹ chồng, không ngờ chị tôi có thể chịu đựng giỏi đến thế. Nhưng tưởng chị ấy chịu đựng như thế là do anh rể đối tốt với chị ấy, nhưng không cũng là cùng một lũ người thôi. Anh rể thường xuyên đánh mắng chị tôi. Mặc dù tôi là khách mà còn là em ruột, mọi người cứ điền nhiên như không có chuyện gì xảy ra vẫn đối xử như cũ với chị ấy.

   Tôi từng có lần nói với chị ấy là hãy bỏ tất cả đi quay về sống cùng gia đình, nhưng mà chị ấy nào có đi vì còn đứa con bé nhỏ và mong sẽ có ngày mới thứ sẽ tốt lên. Ngày xưa làng tôi cũng còn cổ hũ lắm lấy chồng mà bị bỏ là xóm làng nói xấu, chị sợ ba mẹ xấu hổ với người ta, sợ miệng người đời mỉa mai nên chị không giám.
Đợt sinh con này vì để tiết kiệm tiền mà gia đình ấy bắt chị tôi đẻ thường nhất quyết không chịu đẻ mổ mặc dù bác sĩ khuyên giải.

   Gia đình này tôi chịu thua rồi có chút ít tiền coi thường tính mạng. Tôi quyết tâm ký giấy để chị được mổ, nếu các người không cứu chị ấy thì tôi cứu, tôi là em ruột nên tôi có quyền ký chẳng ai cấm cảng được cả.
Sau vụ việc đó thì gia đình ấy mỗi lần thấy tôi chướng mắt lắm, tỏ ra khó chịu thấy tôi còn ngó lơ nói xấu sau lung.
Chị tôi cũng bắt đầu nghĩ thoáng ra mà ly hôn. Thằng đó quay qua van xin chị tôi ở lại,hắn ta tìm mọi cách níu kéo nhưng bất thành, xin lỗi chứ bây giời anh không có cửa nữa, một người khốn nạn.

   Bấy giời chị ấy đang làm ở tiệm bánh ngọt của tôi, mà hình như chị ấy sắp tìm được mùa xuân thứ hai của mình rồi.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容