CÂU CHUYỆN PHÁ HỦY TAM QUAN NHẤT MÀ BẠN TỪNG GẶP LÀ GÌ? ( Phần 3/34 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Sau khi cởi ra, tôi nằm và nhìn cô ấy một cái, cô ấy vẫn đang bấm điện thoại di động của mình. Lúc này thật sự nội tâm của tôi đã có chút thăng trầm, nhưng vẫn không thể hiện ra trên khuôn mặt, và tôi thậm chí cũng không có ý nghĩ bấm điện thoại di động. Vì vậy, tôi nói với cô ấy, ngày mai tôi còn phải đi làm, hay là chúng ta ngủ đi. 

cô ấy ấy nói, được thôi. 

Tôi liền tắt đèn sau khi nghe vậy. 

Tĩnh lặng…

Thật khó để diễn tả được tâm trạng lúc đó, tôi vừa hồi hộp vừa có chút mong đợi, nhưng cũng có chút hoảng loạn. 

Sau khi do dự hồi lâu, tôi quay mặt về phía cô ấy (lúc đầu chúng tôi ngủ quay lưng lại với nhau) và nhìn bóng lưng của cô ấy ( lúc này mắt đã thích ứng được với bóng tối, nên có thể miễn cưỡng nhìn rõ người), tôi mở miệng hỏi, cô ngủ chưa? 

Chưa, cô ấy nhẹ giọng trả lời. 

Nghe thấy điều này, tôi liền đưa tay lên và thử từ từ chạm vào lưng cô ấy, người cô ấy khẽ run lên, nhưng không nói gì cũng không cử động. Lúc này tôi mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn nên mở miệng nói: Tôi có thể ôm cô ngủ được không?

… 

Một hồi lâu sau, cô ấy vẫn không trả lời.

Không trả lời đồng nghĩa với việc đồng ý, nên theo nguyên tắc này, tôi chậm rãi đưa tay ra ôm lấy cô ấy, hai tay ôm eo cô ấy từ phía sau, cô ấy vẫn không nói gì,  cũng không phản kháng. 

Trong lòng tôi hoàn toàn yên tâm, đưa mặt áp sát vào cổ cô ấy, ngửi mùi thơm thoang thoảng trên cơ thể cô ấy, cảm giác hạnh phúc tràn ngập.

Sau một lúc, cơ thể tôi bắt đầu cảm thấy hơi bồn chồn, và dần dần bắt đầu không đúng đắn. 

Lướt qua quá trình này (quá trình kể quá chi tiết sẽ không được duyệt khi kiểm bài). 

Đến lúc này, tôi thực sự gần như không thể kiểm soát được nữa, nhưng cô ấy vẫn không có phản ứng gì, không lên tiếng cũng không phản kháng. 

Ngay khi mọi việc nước chảy thành sông, tôi đột nhiên phát hiện ra rằng ở nhà không có bao cao su, nên tôi có chút do dự, không biết nên đi ra ngoài mua hay cứ thế mà làm. 

Sau khi đắn đo một lúc, tôi vẫn quyết định mạo hiểm. 

Sau khi xong chuyện tôi vốn muốn nói chuyện với cô ấy và hỏi xem sau này hai chúng tôi sẽ qua lại với nhau với mối quan hệ gì, liệu có muốn trở thành bạn gái của tôi không, nhưng cô ấy không nói gì cả. 

Thấy cô ấy như vậy tôi cũng nói gì nhiều nữa, nhưng tôi có chút hối hận, vì dù sao thì chuyện này cũng rất kỳ lạ. Tôi luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn, nên luôn cố gắng nghĩ xem liệu cô ấy có bị bệnh gì hay không. Sau đó, tôi nghĩ vừa rồi đã không mặc đồ bảo hộ, liệu có bị dính hay không? Tôi càng nghĩ càng lo sợ, càng nghĩ càng không ngủ được. 

Dòng ngăn cách———————

Rất nhiều người đều không tin đây là sự thật, nhưng điều tôi muốn nói là đây thực sự là chuyện đã xảy ra với tôi. Vì chuyện này mà tôi đã phải chạy đi xét nghiệm sau đó. 

Về sau vẫn còn một số chuyện rất dài, đến bây giờ tôi vẫn chưa biết được mục đích của người này là gì, đây có thể xem là một trải nghiệm khá kỳ lạ. Nếu có nhiều bạn muốn biết nữa thì tôi sẽ cập nhật khi tôi có thời gian. 

Dòng ngăn cách ————————

Sau đó thì mơ mơ màng màng không biết đã ngủ từ lúc nào, hôm sau khi tỉnh dậy nếu không thấy cô ấy vẫn nằm ở bên cạnh, tôi đã nghĩ rằng tôi đã có một giấc mơ. 

Tôi nhìn cô ấy vẫn còn ngủ say, để không làm cô ấy thức giấc, tôi lặng lẽ bước ra khỏi giường mặc quần áo và đi tắm rửa. Sau khi tắm xong chuẩn bị đi làm, tôi lại chần chừ, nói thật thì tôi không tin cô ấy, để cô ấy ở một mình trong nhà tôi cũng không yên tâm lắm. 

Sau khi suy nghĩ một hồi, tôi lén mở cái túi xách cô ấy để trên bàn và lấy cái chứng minh thư từ trong đó ra, tôi xem qua thì đã bị bất ngờ bởi người trong ảnh, người trong ảnh trông rất mập mạp, không biết đã giảm cân như thế nào mà bây giờ lại gầy như vậy. Nhưng ít nhất cái tên và quê quán cô ấy đã không lừa dối tôi, nên tôi cảm thấy có chút thoải mái. Để cẩn thận hơn, tôi đã lén chụp vài tấm ảnh về chứng minh thư rồi mới đặt về chỗ cũ.

Trước khi đi ra ngoài, tôi có nhìn qua cô ấy một cái, thấy cô ấy vẫn chưa tỉnh nên tôi nhẹ nhàng đi ra ngoài, sau khi đi ra ngoài tôi đã gửi cho cô ấy một tin nhắn WeChat để nói với cô ấy rằng tôi phải đi làm. 

Sau khi đến công ty, tôi đã lơ đãng làm việc trong cả buổi sáng, luôn không ngừng suy nghĩ về những gì đã xảy ra đêm qua, không nhịn được mà Baidu tra các dấu hiệu khác nhau của bệnh X và AIDS. Nhưng mọi người đều biết Baidu đều chẩn đoan là bắt đầu ung thư, cho nên càng xem càng sợ hãi, càng xem càng run. 

Sau đó thì thực sự sợ quá rồi nên nghĩ phải tranh thủ đi khám sức khỏe để tìm cho mình một tinh thần thoải mái, nếu không thì sẽ không thể chịu nỗi khi phải lo sợ cả ngày. Sau đó lấy điện thoại di động ra và đặt lịch hẹn khám sức khỏe vào cuối tuần. 

Cuối cùng cũng được tan làm, tôi mặc kệ những ánh mắt dò xét phía sau của lãnh đạo, mà chỉ thu dọn đồ đạc và tan làm. 

Sau khi tan làm, tôi gửi tin nhắn WeChat cho cô ấy hỏi xem cô ấy còn ở đó không. Quả nhiên không ngoài dự đoán, cô ấy vẫn ở nhà, sau đó tôi liền đi thẳng đến siêu thị để mua bao cao su. Vớ vẩn, hôm qua không có biện pháp bảo vệ mà tôi đã làm rồi, cho dù có bị gì đi nữa thì cũng đã dính chiêu rồi, nếu đã như vậy rồi, thì thà rằng phải thoải mái vài ngày.

Mua sắm xong tôi đi thẳng về nhà, quả nhiên cô ấy vẫn ở đó và nằm trên giường, tôi hỏi cô ấy đã ăn tối chưa, có muốn ra ngoài ăn cùng nhau không.

cô ấy gật gật đầu, dọn dẹp một lúc rồi đi ăn tối cùng tôi.

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容