Có những kẻ biến thái nào xung quanh bạn không? ( phần 4/9)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

 Nói rồi tôi bắt đầu mặc áo khoác vào, vừa lấy túi thì chuông điện thoại lại vang lên.

 Chỉ lần này, đó là điện thoại của Tiểu Mẫn.

 Một dãy số không được lưu tên, quỷ mị hiện lên ở đó.

 Tôi run rẩy cầm điện thoại lên, tim đập nhanh hơn, cuối cùng cũng nhấc máy.

 Tôi rất muốn biết, vào lúc này, ai là người biết số này và vẫn đang tìm Tiểu Mẫn.

 “Không được đi.” Vừa được kết nối đã  quăng ra ba chữ.

 “Cái gì……”

 Người đàn ông không xía vào lặp lại: “Tôi đã nói, đừng đi.”

 Tôi sửng sốt, đây là giọng nói của Trần Tùy Viễn!

 Một dự cảm xấu tràn ngập trong lòng: “Tại sao anh lại biết tôi đi ra ngoài? Trần Tùy Viễn, anh muốn làm gì?”

 Tôi đột nhiên có phản ứng gì đó, nhìn điện thoại trong tay, “Anh đang quan sát nhất cử nhất động của tôi sao? Có phải anh đang theo dõi tôi không?”

 “Tôi đã nói, cô không được phép đến thăm chồng cũ.” Đầu dây bên kia anh chế nhạo “Nếu không, lần sau sẽ không đơn giản chỉ là vết thương ngoài da như vậy đâu.”

 Anh ta tiến lên từng bước, từng câu từng chữ bóp nghẹt cổ họng tôi.

 Tôi sửng sốt: “Anh làm sao? Lương An bị tai nạn xe là do anh gây ra ư? Anh làm gì vậy?”

 Bên kia không nói gì.

 “Anh muốn làm gì?” Tôi nghĩ mình sắp phát điên, giống như sắp bị kẻ mất trí này làm cho phát điên lên, “Trần Tùy Viễn, chính xác thì anh đã làm gì với Tiểu Mẫn? Anh muốn làm gì bây giờ?”

 “Nếu tôi nói ra thì còn gì là thú vị nữa. “ Rõ ràng là tôi mất tự chủ, hứng thú của anh ta lại càng dâng cao, “Cô Hứa, cô thật thông minh, có thể tự mình nghĩ ra. Khi nào cô nghĩ thông suốt mọi chuyện thì cô đến nói cho tôi biết. Nói với tôi cô muốn làm những gì, và sau đó cầu xin tôi làm tất cả những điều đó với cô.”

 “Bíp bíp …” Bên kia đã cúp điện thoại.

 Tôi cưỡng lại ý muốn gọi lại cho số điện thoại đó.

 Tôi không có lợi thế, thậm chí chưa rõ động cơ của anh ta.

 Tôi bật điện thoại di động của Mẫn và gõ “Trần Tùy Viễn” vào hộp tìm kiếm của trình duyệt.

 Đầu tiên tôi phải tìm hiểu xem anh ta là người như thế nào trong mắt công chúng và anh ta có lối sống như thế nào.

 Vừa gõ chữ “Trần”, tên đầy đủ của anh ta đã nhảy ra ngay dòng đầu tiên, có thể thấy trước đây Tiểu Mẫn cũng đã dùng chiếc điện thoại này để tìm kiếm và vẫn còn lưu lại những lịch sử tìm kiếm.

 Lịch sử tìm kiếm?

 Vì vậy, trong điện thoại này, tôi có thể tìm thấy dấu vết của việc duyệt web của Tiểu Mẫn trên Internet!

 Nghĩ đến đây, tôi lập tức run rẩy bấm vào mục yêu thích và lịch sử của Mẫn.

 Chắc chắn, những cảnh gây sốc đã chứng minh phỏng đoán của tôi.

 Trong mục yêu thích của Mẫn có một số đường link kỳ lạ, tôi click vào thì có các diễn đàn trong và ngoài nước, truyện tranh khó coi, video sex có nam nữ lõa thể.

 Ngoài ra còn có hóa đơn thanh toán của Tiểu Mẫn, con bé đã mua một số trang phục tình thú.

 Sau đó, con bé đã đăng hai ảnh chụp màn hình ghi lại cuộc trò chuyện trên diễn đàn, trong cuộc trò chuyện đó, con bé đã van xin đối phương một cách hèn yếu, sử dụng những công cụ độc ác và thậm chí hủy diệt từng người một.

 Kết hợp những bức ảnh đó, kết hợp với lời nói của Trần Tùy Viễn, rõ ràng tôi không thể lừa dối bản thân mình cho dù tôi có lừa dối người khác đến đâu.

 Tên yêu thích được gọi là “Bắc”. Tôi nhớ lời của Trần Tùy Viễn: “Miền nam là vua, và miền bắc là thừa tướng.”

 Từ này ám chỉ sự buông xuôi, thuần hóa và mất bình đẳng trong một mối quan hệ, phó mặc cho người kia tự hài lòng.

 Tôi cuộn xuống và mục cuối cùng con bé duyệt trên trang web là một đoạn mã bị cắt xén, và con bé không hiểu ý nghĩa gì cả khi nhìn vào địa chỉ.

 Nhưng có thể đó là bản năng, cũng có thể là do tò mò, chuỗi ký tự khó hiểu đó dường như nắm lấy tay tôi và nhấp đi không kiểm soát.

 Sau khi quét trang một lúc lâu, cuối cùng chỉ có một đoạn âm thanh, thậm chí không có thêm một câu nào, giống như một trang được thiết kế có chủ ý, tôi bấm vào nút phát.

 “Tiểu Mẫn, em phải nghe lời.” Đó là giọng nói của Trần Tùy Viễn, một loại điều khiển nhàn nhã mà trong lòng tôi như một thương hiệu, có chút đau đớn, “Hãy nghe anh…”

 “Bốp!” Sau đó là tiếng vỗ vang lên, Tiểu Mẫn nhỏ giọng rên rỉ.

 “Không, không, làm ơn, không.” Tiểu Mẫn gọi tên anh ta, chỉ hai từ, cảm giác ngột ngạt mạnh mẽ bao trùm lấy tôi, “Tùy Viễn, bởi vì anh và cô ta đã đính hôn, đúng không? Đừng lo lắng, em sẽ không ảnh hưởng đến anh, anh chỉ vô tình làm em tổn thương thôi đúng không, đúng không anh… “

 “Trong tiệc đính hôn, cô ấy trông thật xinh đẹp trong chiếc váy màu tím.”

 Trần Tùy Viễn phớt lờ lời hèn mọn cầu xin của con bé, mộng du tiên cảnh mà tự quyết định, phảng phất như để hồi tưởng về cơn mưa dầm thấm lâu nào đó, “Tôi muốn cô ta quỳ xuống, cũng như em vậy, tôi chưa bao giờ khẩn trương như vậy.”

 Tiệc đính hôn của anh ta, chiếc váy màu tím.

 Mọi thứ đều kết nối với nhau, cổ họng tôi như thắt lại, giống như một cái vỏ trong sa mạc, miệng tôi đang mấp máy, nhưng tôi chỉ có thể cảm nhận được sự vô hồn trong hoàn cảnh tuyệt vọng.

Mời bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容