[ZHIHU] TA LÀ CÔNG CHÚA CẦM KỲ THI HỌA CHẲNG BIẾT MÓN NÀO (PHẦN 1)

[21168 likes] 人间废料

1,

Ta là công chúa cầm kỳ thi họa chẳng biết món nào.

Ngày khảo hạch tư cách công chúa, như mong ước, ta đứng nhất từ dưới đứng lên.

Phụ hoàng hỏi ta có món tài nghệ nào để trổ tài không, ta nghĩ một hồi, đáp: “ENGLISH”.

2,

Một nàng công chúa, nếu cầm kỳ thi họa, tài sắc hơn người, thì khả năng cao nàng ta sẽ bị ép ngồi kiệu hoa sang nước khác hòa thân.

Để thoát khỏi câu chuyện bi kịch này, khi các tỷ tỷ ngồi luyện cầm kỳ thi họa, thì ta ở một bên múa võ cầm cung; khi các tỷ tỷ ngâm thơ ca hát, ta ngồi bên cạnh đọc to ABCD.

….

Đúng là trời cao có mắt.

Sau bao nhiêu năm nỗ lực, cuối cùng ta cũng trở thành công chúa có năng lực hòa thân kém nhất.

3,

Nhưng khi các tỷ tỷ đều xuất giá cả rồi, thì phụ hoàng lại tính chuyện hòa thân của ta với hoàng tử nước Phồn.

Ta quay sang nói với tỳ nữ Tiểu Liễu: “Tiểu Liễu, chúng ta mau chạy thôi!”

Tiểu Liễu đáp: “Công chúa, dù sao thì hoàng tử kia cũng là thái tử nước Phồn, qua vài năm ắt lên ngai vàng, người là quốc mẫu, chẳng phải rất tốt hay sao?”

Ta: “Phương Tây có một hoàng tử tên Charles, hơn 70 tuổi rồi vẫn còn là thái tử”

Tiểu Liễu kinh ngạc: “Dạ? Còn có chuyện đó sao ạ.”

Ta: “Vả lại, ta nghe nói hoàng tử nước Phồn ta phải gả kia kìa, trời sinh bạo ngược, ra tay hung ác, giế.t người không ghê tay…”

Tiểu Liễu đập bàn, giọng nói dõng dạc: “Công chúa, chạy thôi!”

4,

Phổ thiên chi hạ, mặc phi vương thổ*

*Đại ý: thiên hạ này đều là đất của vua

Cả một đêm nằm trằn trọc suy nghĩ, ta nghĩ mình không thể nào tiếp tục ở trong nước, phụ hoàng nghĩ ta không thích nước Phồn, vậy thì ta sẽ sang nước Phồn. Chắc chắn Người sẽ không nghĩ đến, nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất.

Ta gói ghém đồ đạc, ngay đêm đó leo lên xe ngựa đi sang nước Phồn.

5,

Sau nửa tháng đi đường vất vả, cuối cùng ta và Tiểu Liễn cũng đặt chân tới nước Phồn.

Tiểu Liễu buồn rầu nói: “Tiểu thư, lộ phí của chúng ta sắp tiêu hết cả rồi…”

Ta vuốt đầu Tiểu Liễu: “Yên tâm, số tiền còn lại, chúng ta thuê một cái tiệm làm ăn, thế nào cũng không chế.t đói được đâu.”

Tiểu Liễu: “Tiệm gì cơ ạ? Tiệm lẩu? Tiệm gà rán? Tiệm xiên?”

Ta: “Luyện thi tiếng Hán theo phương Tây kiểu mới”

6,

Xuất ngoại du học, du lịch nước ngoài, hợp tác đa quốc gia,…

Ngày nay sự hợp tác giữa hai nước ngày càng mật thiết, nhưng ngôn ngữ còn nhiều bất cập, thị trường yêu cầu thông dịch viên càng ngày càng nhiều, không thi được song ngữ 6 cấp, không có mặt mũi đi ứng tuyển.

Ta thân là một thiên tài nắm trong tay song ngữ Hán – Phồn, không dùng món tài nghệ này đi kiếm miếng cơm, ta cũng hổ thẹn với những đêm học thuộc từ mới của mình.

7,

Việc làm ăn như diều gặp gió, ngày nào ta và Tiểu Liễu cũng sáng sớm mở cửa, đến tối mịt mới đóng cửa.

Một đêm nào đó đang định đóng cửa thì ta phát hiện một thiếu niên say rượu nằm ngay trước cửa.

Ta ngồi xổm cẩn thận ngắm nghía khuôn mặt, mũi người này thẳng thật đấy.

Tiểu Liễu: “Tiểu thư, chúng ta đi thôi, người đừng lo chuyện bao đồng nữa.”

Ta: “Ta trông người này ăn mặc đẹp đẽ, chắc không phải xuất thân từ gia cảnh tầm thường đâu, mang người này về, đợi hắn tỉnh rồi, chúng ta cũng kiếm được chút đỉnh đấy!”

Tiểu Liễu mắt sáng cả lên: “Tiểu thư, đêm khuya thanh vắng, vị công tử nằm đây nhất định gặp chuyện gì đó, chúng ta giúp một tay đi!”

Ta:….

8,

Thiếu niên này chắc tuổi Hợi.

Ta nhường chỗ ngủ cho hắn, hắn hễ ngủ là hết cả ngày. Ta nằm giường cứng mình mẩy ê ẩm, còn người kia nằm trong đệm gấm của ta say say giấc nồng.

Ta quay đầu nhìn Tiểu Liễu: “Nói với đầu bếp, tối nay ta muốn ăn: thịt dê non, móng giò, gan lợn, vịt quay, gà quay, ngỗng quay…”

Tiểu Liễu: “Tiểu thư, người muốn ăn: thịt dê non, móng giò, gan lợn, vịt quay, gà quay, ngỗng quay… đúng không ạ?”

Ta: “Chính xác, kêu đầu bếp làm xong thì mang tới phòng ta, vị công tử này vẫn chưa tỉnh, thế thì chỉ có hai ta ăn thôi.”

Thiếu niên nằm trên giường từ từ mở mắt, khàn giọng cất tiếng:

“Ta đang ở đâu…”

Tỉnh cũng đúng lúc đấy.

Ta và Tiểu Liễu khinh bỉ nhìn hắn.

9,

Ta hỏi hắn: “Công tử, cảm thấy đỡ chưa?”

Hắn gật đầu đáp: “Đỡ nhiều rồi.”

Hắn hỏi: “Vậy ta có thể cùng hai vị cô nương ăn: thịt dê non, móng giò, gan lợn, vịt quay, gà quay, ngỗng quay…không?”

Ta: “Thế công tử đã từng nghe qua, ta là thầy tiếng Hán tài giỏi cao quý, lòng gan dạ sắt hay chưa?”

Hắn chú tâm lắng nghe, đáp: “Thưa thầy, vậy con có được ăn không ạ?”

Ta kiêu ngạo: “Tiền ăn uống, thuốc thang tính sao đây?”

Hắn lập tức nằm xuống, than ngắn thở dài:

“Vẫn mất sức lắm ạ, chỗ nào cũng đau, chẳng đi đứng được…”

Đáng ghé.t thật,

Định kiếm chút tiền, ai mà ngờ giờ hắn còn ỷ vào mình!

10,

Thiếu niên nước Phồn nhặt được thiết tha, thành khẩn nói nhà hắn bị phá sản, hắn chỉ có thể lưu lạc đầu đường xó chợ, chỉ mong kiếm được một công việc nuôi được bản thân.

Tiểu Liễu bĩu môi: “Ngươi tìm nhầm chỗ rồi, bọn ta đâu phải nơi từ thiện đâu…”

Thiếu niên cố nặn ra hai hàng nước mắt, mặt mũi nhem nhuốc lộ ra hai hàng trắng nõn.

Ta cau mày, lấy khăn vắt trên đầu giường, lau qua loa mặt hắn.

Một khuôn mặt trắng bóc,

Lông mày lưỡi kiếm, mắt sáng tựa sao.

Hắn mếu máo: “Nhưng bổn…ta không có chỗ nào để đi rồi…”

Tiểu Liễu bị trai đẹp làm cho mờ mắt, lập tức về phe hắn, mếu máo, ra bộ thảm thương nhìn ta:

“Tiểu thư, hắn nói hắn không còn chỗ nào để đi rồi…”

Ta:….

11,

Cơ mà ta phát hiện, vị công tử ta thu nhận đúng là một vụ mua bán lời lãi.

Thiếu niên chắc độ 18 19 tuổi, mày lưỡi kiếm, mắt tựa sao, cánh môi mỏng hơi vểnh, vai rộng mông cong, sống lưng thẳng tắp.

Hắn đứng một lúc thôi là nữ tử xếp hàng dài đến báo danh ngắm nghía nhìn hắn, bị hooc-mon nam tính làm cho đổ ngang đổ dọc, nườm nượp đến báo danh.

Tiệm dạy tiếng Hán của ta càng thêm đắt khách.

12,

Thiếu niên rất thông minh, mọi việc trong tiệm vừa dạy là hiểu.

Ngày nào cũng ở sau lưng ta gọi tỷ tỷ ơi tỷ tỷ à.

Thiếu niên: “Tỷ tỷ, thúc thúc trưởng quầy gọi tỷ qua đó!”

Ta bóp má hắn: “Không biết lớn nhỏ gì cả, gọi bà chủ*!”

Thiếu niên ngoan ngoãn: “Tỷ tỷ, ông chủ* trưởng quầy gọi tỷ qua đó…”

Ta:….Ý ta không phải vậy.

*老板: bà chủ/ông chủ

13,

Hắn ta đang bận, ta ngồi thì thầm to nhỏ với Tiểu Liễu: “Em có thấy tiếng Hán của hắn rất giỏi không, cứ như kiểu hắn đã được học từ nhỏ vậy…”

Tiểu Liễu: “Em nghe nói ở nước Phồn chỉ có quý tộc mới mời thầy dạy từ nhỏ.”

Ta trầm ngâm nhìn thiếu niên, chỉ nghe thấy tiếng hắn tao nhã mời gọi: “Phu nhân, tiểu thư nếu có hứng thú, xin mời báo danh, mong mọi người biết điều một chút.”

Ta: ?

14,

Nghe tiếng Hán thay đổi nhanh hơn lật mặt của hắn, cảm giác lạ lùng ngờ vực ấy của ta bớt đi chút ít.

Đợi đến khi màn đêm buông xuống, tiệm đã đóng cửa, một mùi hương son phấn nồng vây lấy người thiếu niên.

Tiểu Liễu cười: “Người nào mà biết thì sẽ nói ngươi chào khách, còn ai mà không biết, chắc nghĩ ngươi vừa từ chốn phấn son lầu xanh về đấy nhỉ!”

Thiếu niên thoáng nhìn ta rồi đáp: “Ai nói thế, là bọn họ cứ nhào vào đưa ta khăn tay ấy chứ, ta phải nắm tay nhẫn nhịn mặt cười hớn hở nhận đấy…”

Ta vui vẻ nhìn hắn: “Là mặt đỏ tía tai.”

Thiếu niên ngoan ngoãn nhẩm theo: “Mặt đỏ tía tai.”

Ta: “Đáng yêu thật đấy.”

Lần này mặt hắn thật sự đỏ rồi.

15,

Hôm nay thiếu niên xin nghỉ, hứng khởi đi chợ mua sắm.

Đến trưa trở về, hắn mang theo một đống sách quý chạy đến chỗ ta:

“Tỷ tỷ, thấy có người bán truyện người Hán viết nên ta mua về cho tỷ đọc đỡ buồn.”

Ta lật một quyển, nói: “Đọc cái này.”

Thiếu niên mở trang đầu tiên, đọc: “Hồi bẩm phò mã, công chúa ra đi rất nhẹ nhàng…”

Ta liếc nhìn: “Câu này nên dùng cái nào?”

Thiếu niên: “Dùng cái này”

Ta: “Không đúng, phải nói rõ ràng cách dùng cả ba từ này, ngươi về đọc vài lần nữa, tối nay ta sẽ kiểm tra.”

Thiếu niên gấp sách lại, lôi ra cuốn “Tiếng Hán bỏ túi” của hắn, vừa đọc vừa ấm ức nói lần sau sẽ không mua truyện cho ta nữa.

Vài ngày sau, hắn lại phấn khởi chạy đến, vui vẻ đứng trước mặt ta đọc: “Hồi bẩm phò mã, công chúa đã bị đánh chế.t, một viên ngọc rơi ra từ người nàng ta, là viên ngọc mà ngài tìm chục năm nay…”

Ta:….Mấy công chúa trong truyện cứ hay chế.t thế nhờ!

===

Còn tiếp

Nguồn: https://www.zhihu.com/question/403319494/answer/1631897004

Lược dịch bởi: Trần Thị Kiều Trang (@csqz93) | Bài dịch thuộc quyền sở hữu của dịch giả, vui lòng không tự ý repost.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容