Bắt cóc buôn bán phụ nữ đáng sợ cỡ nào? ( Phần 5/22)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Hình như chị dâu đã tuyệt vọng rồi, tiếng hét của chị ấy vừa không cam tâm, vừa đau khổ, ánh mắt chị ấy lúc nhìn sang anh họ như thể muốn ăn thịt người vậy.

Lúc này, anh họ giơ cây roi quất ngựa lên, quất xuống lưng chị dâu một cái, chiếc áo sơ mi bị rách một lằn, để lại vết roi đẫm máu trên làn da trắng như tuyết.

“Cô mắng lần nữa coi!”

Anh họ tức giận hét lớn, những tiếng kêu đau đớn của chị dâu không làm cho anh họ cảm thấy đau lòng, vr lại còn quất thêm một roi nữa, đau đến mức chị dâu không động đậy được nữa, chị ấy lấy tay che miệng để không phát ra tiếng.

Tôi đứng sau đám người nhìn thấy cảnh này, trong lòng cảm thấy khó chịu, thật sự không nhìn tiếp được nữa, tôi quay đầu rời khỏi phòng.

Từ đó về sau, chị dâu như một con chó bị xích lại để nuôi vậy, nếu không nghe lời thì phải ăn đòn, buổi tối còn bị anh họ đè ra xả giận, chỉ trong khoảng thời gian một tuần, cả người chị ấy trở nên uể oải, cơ thể thì chằng chịt những vết roi đánh, chị ấy đã thực sự bị đánh đến sợ rồi, khi  chị ấy nhìn thấy anh họ, thì cứ như chuột gặp phải mèo vậy.

Tôi nói chuyện riêng với bác gái của tôi, sau này chị dâu tôi còn phải sinh con nữa, nếu như chị ấy cứ bị đánh mãi thế thì sẽ bị thần kinh mất, tới lúc đó lỡ như lúc mang thai di truyền cho cháu thì không hay rồi.

Với kinh nghiệm học hành của tôi, thì tôi cũng được xem như là người duy nhất có học vấn trong thôn này vậy, bác gái vô cùng tin tưởng lời nói của tôi, bác ấy cảnh cáo anh họ, không cho anh họ dùng roi đánh chị dâu nữa, thậm chí bác gái còn mua cho chị ấy chú thuốc trị thương giảm đau, mà hình như chị dâu cũng hiểu rõ cảnh ngộ của mình rồi, chị ấy biết có phản kháng thì cũng không có kết cục tốt đẹp, cũng không tự mình chuốc khổ nữa, những ngày tháng cứ lặng lẽ trôi qua  như thế.

Tôi tưởng chị dâu đã chấp nhận số phận rồi, sẽ không phản kháng nữa, chấp nhận vô tri vô giác sống những tháng ngày còn lại, nhưng có một ngày, sau khi tôi ngủ trưa thức dậy, thì nghe thấy tiếng chị dâu nói chuyện với một người trong phòng, anh họ với bác gái đã đi ra đồng làm việc rồi, tôi thắc mắc, nên đã trốn ở một bên lắng tai nghe.

9.

“Tám đời tổ tông nhà họ Mã tích đức rồi, lại có thể mua được một cô vợ xinh đẹp như thế, so sánh với em, thì vợ nhà ôi đúng là không xinh bằng!”

Trong lòng tôi bất ngờ, giọng đang nói chuyện là giọng của Ngưu Bưu, lần trước lúc sau khi bắt chị dâu trở về, tôi liền phát hiện ánh mắt của anh ta lúc nhìn chị dâu có gì đó không đúng rồi, không ngờ anh ta lại canh lúc anh họ với bác gái tôi ra đồng làm việc, lẻn vào nhà để chiếm món hời.

“Anh là ai? Đừng qua đây! Tôi gọi người đến đó!”

Tiếng gọi thất thanh hoảng hốt của chị dâu truyền đến, lúc tôi đang định đẩy cửa đi vào, thì lại nghe thấy Ngưu Bưu nói tiếp, thế là tôi liền thu chân lại.

“Em có còn muốn trốn nữa hay không?”

Chị dâu không nói gì, tôi nín thở, muốn nghe xem chị dâu sẽ nói gì.

“Tôi không trốn nữa, sau này sẽ không trốn nữa!”

“Em đừng sợ, tôi thực sự đến đây để giúp em, có mình em thì căn bản không biết rõ đường núi đâu, mà vừa hay tôi lại có thể giúp em rời đi. Chỉ có điều… em đáp ứng một điều kiện của tôi mới được!”

Tôi thầm mắng Ngưu Bưu là kẻ đê tiện, muoons đục nước béo cò, lúc này, chị dâu mở miệng hỏi: “Anh không sợ  Mã Cường biết hay sao?”

“Biết thì đã sao chớ, không phải nó cũng từng động vào vợ của anh sao, giờ anh động vào vợ nó tí thì đã sao chứ? Với lại em đẹp thế này, thì anh có bị đánh cũng không lỗ đâu, ha ha!”

Lúc này, chị dâu lại im lặng, hình như Ngưu Bưu sốt ruột nói, gấp gáp hỏi: “Em còn do dự cái gì chứ, tí nữa là muộn rồi, đợi Mã Cường quay về thì muộn mất rồi!”

“Anh nói anh thật sự muốn giúp tôi thoát khỏi đây sao?”

Chị dâu rung động rồi, tôi âm thầm thở dài, thì ra trước giờ chị ấy chưa từng từ bỏ.

“Ngưu Bưu anh từ trước giờ đã nói dối bao giờ, không thì em đi hỏi vòng vòng thôn xem, em sẽ tin anh thôi, hihi!”

Ngưu Bưu cười khổ, sau đó liền nghe thấy tiếng dây trói lắc lư, chị dâu quá ngây thơ rồi, nếu như mà lời nói của Ngưu Bưu có thể tin, thì heo nái cũng trèo lên cây sống được ấy, vừa nghĩ đến đây, tôi lập tức đẩy cửa đi vào.

“Ngưu Bưu, anh làm gì đó?”

10.

Tôi đột ngột đi vào làm cho bọn họ giật mình, nét mặt chị dâu liền thay đổi, chị ấy ngồi nép vào một góc tường không dám nhìn tôi.

Ngưu Bưu đã bị tôi phá hỏng chuyện tốt, anh ta không nói gì nữa thì đã rời đi, tôi nói với chị dâu: “Chị đừng nghĩ đến việc bỏ trốn nữa, người trong thôn này không ai giúp chị đâu, Ngưu Bưu nói thế chỉ vì anh ta muốn lợi dụng chị thôi, chị yên tâm, em không nói chuyện này cho anh họ biết đâu!”

Chị dâu ngẩng đầu, nhìn tôi với ánh mắt biết ơn, tôi thở dài rồi rời khỏi phòng.

Một tháng sau, bác gái thắc mắc sau bà dì của chị dâu cứ không đến thăm, bác ấy đi mời thầy lang trong thôn đến nhà, thì mới biết là chị dâu đã có thai rồi

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容