Bắt cóc buôn bán phụ nữ đáng sợ cỡ nào? ( Phần 20/22)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Tôi xuống nước với trưởng thôn, hình như ông ấy biết Tú Nghiên là bạn gái tôi, bởi vậy ông ấy chỉ tay sang tôi rồi uy hiếp nói: “Nếu như các người báo cảnh sát, tôi sẽ khiến cho các người không bao giờ gặp lại nó nữa!”

Tú Nghiên sống chết không đồng ý để cho thôn trưởng dẫn tôi về, cô ấy sợ tôi bị giết chết giống như người làm công đó.

“Đừng có lo lắng, chuyện không nghiêm trọng như em nghĩ đâu, mau xuống núi với tần phong đi, yên tâm ở nhà đợi tin tức của anh.”

Nói xong, tôi bảo Tần Phong kéo Tú Nghiên đi, sau đó quay về cùng trưởng thôn, lúc tôi ngồi trên xe ba bánh, tôi nhìn tài xế một cái rồi nói với trưởng thôn: “Tai mắt trong thôn nhiều ghê, tùy tiện mướn một chiếc xe ba bánh mà cũng gặp phải tai mắt.”

“Đều là số mệnh, người chạy xe ba bánh nhiều như thế, lại gọi phải một người trong thôn, trốn được mới lạ ấy!”

Tôi như thể đã chấp nhận số phận bật cười ha ha, trong lòng tôi mắng Tần Phong, cứ yên bình xuống núi là được rồi, đâu cần nhiều chuyện mướn xe ba bánh tới đây rồi chứ, thật ngu quá đi!

Chị dâu vẫn bị họ dùng dây thừng trói lại như cũ, Liên Liên thì còn nhỏ nên không bị trói, còn tôi là sinh viên đại học duy nhất ở trong thôn, nên không bị bọn họ đối xử thô lỗ, cả đường đi, trưởng thôn khuyên tôi, thấy không khí trong thôn không vừa mắt thì đi khỏi nơi này đi, hà tất gì phải quay lại nhúng tay vào vũng bùn này, không một ai có thể phá vỡ quy tắc trong thôn này đâu.

45.

Tôi sợ danh tiếng của Liên Liên bị ảnh hưởng mới che dấu chuyện xấu mà anh họ làm, trưởng thôn không hề hay biết chuyện này, tôi cũng lười giải thích với ông ấy.

Lúc về đến thôn, trời đã hửng sáng rồi, anh họ vẫn còn say rượu chưa tỉnh dậy, còn bác gái thì đã dậy rồi, bác ấy vẫn chưa hay biết chuyện tối qua chúng tôi chạy trốn, lúc thấy trưởng thôn dẫn chị dâu về thì bác ấy mới hiểu ra.

“Mày là con chó dạy mãi không khôn, tao nuôi mày tám năm nay rồi, sao mày vẫn còn muốn chạy hả, tao đánh mày chết!”

Bác gái tức giận quơ tay múa chân đánh đấm, chị dâu quỳ rạp dưới đất đau lớn kêu la, tôi muốn cản bác gái lại, trưởng lôn lại nắm tôi lại không cho tôi đi qua.

“Người chạy trốn đều phải trả giá, để cho bác gái con trút giận trước đi, cũng không chết người đâu.”

Lời nói của trưởng thôn chả là cái thá gì cả, tôi cũng không quan tâm ông ấy, lúc tôi vừa lên tiếng ngăn cản, lại bị ba người trong thôn dùng vũ lực kéo sang một bên, dù cho tôi có giãy giụa cỡ nào cũng không thoát ra được.

“Mẹ à! bà nội đừng đánh mẹ con nữa!”

Liên Liên khóc lóc nắm quần áo của bác gái, nó muốn cứu chị dâu, nhưng thân thể nó bé nhỏ, sức lực căn bản không thể so được với bác gái, bác gái hất tay một cái nó liền ngã sang đất.

46.

“Tao đánh chết đồ vô dụng như mày, nhiều năm như vậy mà mày vẫn sinh ra đứa không đáng tiền này, tao vẫn mong mày sinh cho nhà tao một đứa cháu đích tôn, nuôi heo nái còn đẻ nhiều hơn mày đó!”

Bác gái càng nói càng lớn, chị dâu giãy giụa trên mặt đất cố gắng thoát thân, tôi không nhịn được nữa, tôi hét lên bảo bác gái dừng tay.

“Tiểu Quân à! Bác cực khổ nuôi mày lớn, cho mày đi học đại học, vậy mà mày lại lén tao thả nó ra, lương tâm mày bị chó ăn rồi sao?”

Bác gái mắng nhiếc tôi, tôi nhất thời không biết nên trả lời thế nào.

Lúc này, Liên Liên bò dậy, nó muốn cởi dây trói trên người của chị dâu, nhưng lại bị bác gái đẩy ra, nó lùi được mấy bước thì liền loạng choạng té ngã, cái cây gạt phân trước cửa nhà vệ sinh đâm thẳng vào cổ nó.

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容