Bắt cóc buôn bán phụ nữ đáng sợ cỡ nào? ( Phần 19/22)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

43.

“Bình tĩnh tí đi, đâu nhất thiết là người trong thôn!”

Tôi bảo Tú Nghiên dẫn chị dâu và liên liên núp ở sau lưng, lúc chiếc xe đó chạy ngang qua, rất nhanh sau đó, liền nghe thấy tiếng két, bởi vì đèn xe lóa mắt, tôi không biết người trên xe là ai.

“Tiểu Quân!”

Xe còn chưa đến gần thì đã nghe thấy tiếng Tần Phong rồi, tôi thở phào nhẹ nhõm, sau khi anh ta bước xuống xe, tôi không nói gì vỗ vai anh ta mắng nói: “Sau không đợi ở dưới núi, mà tự chạy xe ba bánh lên đây làm gì, dọa tôi sợ gần chết!”

“Hơ! Rõ ràng là Tú Nghiên nhà cậu bảo tôi đường núi dài lắm, nếu như đi bộ phải mất ba giờ đồng hồ, tôi mới mướn một chiếc xe ba bánh, nói lắm thì tài xế xa mới cho mướn, nửa đêm ai lại muốn đến nơi đổ nát này chứ!”

Lúc này, tôi phát hiện tài xế xe ba bánh có chút quen quen, nhưng nhất thời lại không nhớ tôi đã gặp ở đâu rồi, nhưng lại nhớ lại đây không phải là chỗ để nói chuyện, liền quơ tay bảo đám người tú nghiên nhanh chóng lên xe.

Xe ba bánh không hề lớn, vừa hay nhét đủ năm người chúng tôi, nhưng đột nhiên xe đề không lên, tài xế lấy chân đạp đạp ga khởi động động cơ, nhưng vẫn không được.

“Không phải hết xăng rồi chứ?”

Tôi hỏi, người lái xe lắc đầu và nói rằng anh ta biết anh ta sẽ đi đường núi tối nay nên đã cố ý đổ đây xăng.

Tài xế nhảy xuống đất để xem xe thế nào, tôi lại trở nên sốt ruột, sớm không hư, muộn không hư, lại hư ngay lúc này, trong lòng tôi bỗng dấy lên nghi ngờ, có khi nào anh ta là người ohias địch, đến đây để kéo dài thời gian không?

“Được rồi, xuống xe đi, chúng ta đi bộ vậy!”

Tôi liền ngắt ngang, bảo mọi người xuống xe, tài xế không vui, nói nửa đêm ra ngoài kiếm sống, không thể nói không đi là không đi được!

“Chúng tôi đi trước, anh sửa xe xong rồi thì chạy theo chúng tôi, nếu như có thể đuổi kịp lúc chúng tôi xuống núi thì sẽ trả tiền xe cho anh.”

Nói xong thì tôi bảo mọi người di chuyển, tài xế thấy chúng tôi người đông thế mạnh, cũng không dám làm gì, chỉ đành tiếp tục khởi động chiếc xe ba bánh,

Chúng tôi đi được năm phút thì nghe thấy tiếng xe ba bánh nổ máy, khi nãy Tần Phong còn đang than là đường núi khó đi, bây giờ liền vui mừng nhìn lại, chúng tôi ngừng đi đứng đợi chiếc xe ba bánh đang chạy đến.

Rất nhanh, chiếc xe ba bánh đã đuổi kịp chúng tôi, khi đèn xe chiếu vào người tôi, tôi liền thấy trong xe đã dông nghẹt người.

“Bắt lấy bọn họ!”

Tiếng trưởng thôn vang lên, mấy người dân từ trong xe xông ra ngoài, lúc này không còn kịp chạy nữa, huống hồ gì còn dẫn theo ba người phụ nữ, thế là tôi chắn ngay giữa đường nói với trưởng thôn: “Chú, chú không thể cho hai mẹ con họ một con đường sống sao?”

Trưởng thôn giận đến xanh mặt nói: “Cho hai người họ con đường sống thì người trong thôn không còn đường sống nữa rồi, quy tắc của thôn Tích Thiện là con gái chỉ có vào, không có ra, Tiểu Quân, con là người học giỏi duy nhất trong tôn,sao lại hồ đồ rồi?”

Tôi thở dài, nói lý lẽ với bọn họ cũng tốn công vô ích, thế là tôi thương lượng: “Tụi con về với chú, nhưng hai người họ là người ngoài, thả họ đi đi!”

44.

“Không được, bọn họ báo cảnh sát rồi sao, hôm nay đừng ai hòng đi hết!”

Trường thôn nói xong thì liền cho người ra tay, Tần Phong kéo Tú Nghiên ra phía sau, cảnh cáo bọn họ: “Đừng có động đậy, xe ông đây ở ngay dưới núi, nếu như trước khi trời sáng mà ông vẫn chưa về được, anh em của ông sẽ báo cảnh sát, cũng không sợ nói với các người, phó cục trưởng La của cục cảnh sát là chú hai tôi, nếu không sợ chết thì thử ra tay coi.”

Lời nói của Tần Phong khiến bọn họ do dự không quyết tâm, hình như họ đang đợi lệnh của trưởng thôn.

“Chú, chú thả đi, có con ở đây họ không dám bảo cảnh sát đâu!”

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容