Từ giây phút nào, bạn đột nhiên nhận ra bản thân chỉ là một người bình thường?

Giây phút nào khiến bạn nhận ra, bản thân chỉ là một người bình thường?

Hồi cấp 3, ngoài việc ăn và ngủ, tất cả thời gian còn lại đều dành cho việc học hành. Không yêu sớm, cũng không nổi loạn.

Nhưng cuối cùng, bạn vẫn không thi vào được đại học mình mơ ước…

Hay là, khi bạn dốc hết sức lực để thi vào trường đại học mơ ước,

Sau khi tốt nghiệp lại phát hiện: Công ty đã chọn mình cũng chẳng phải tài giỏi nhất, như trong tưởng tượng của bạn…

Hoặc là, thường xuyên thâu đêm tăng ca, cố gắng để hoàn thành KPI,

Nhưng cuối cùng bạn nhận ra rằng, dốc hết sức lực, chẳng qua cũng chỉ sống một đời bình thường mà thôi…

Thực ra, giây phút bạn thực sự trưởng thành, chính là bắt đầu từ khi: bạn biết chấp nhận sự “bình thường” của bản thân mình. 

Hiện thực nói cho chúng ta biết, có nhiều việc, không phải cứ nỗ lực là nhất định sẽ có kết quả viên mãn. Bạn sẽ phải chấp nhận, sự việc không như mong muốn, chấp nhận thị phi, trắng đen của xã hội này…

Có lẽ, đây chính là giới hạn của con người, mỗi người đều có một vùng hạn định riêng. Có người sinh ra đã ở thành Rome, có người đi cả đời cũng chẳng đến được nơi… (Dựa vào câu nói: “Mọi con đường đều dẫn đến thành Rome”)

Bởi vậy người ta thường nói: “Đừng mãi cố chấp quá một chuyện nào đó, đừng dành cho nó quá nhiều sự ước vọng và nhiệt thành vô hạn…”

Nhưng, cũng không có nghĩa khuyên chúng ta không cần làm gì hết!

“Tôi” chỉ cần sống một cuộc đời bình thường…

Nhưng cuộc sống bình thường cũng rất khốc liệt!

Chấp nhận bản thân là một người bình thường, không đồng nghĩa với việc bạn có thể từ bỏ những cố gắng mà bản thân nên có.

Bạn có thể thỏa hiệp với bản thân một chút, nhưng không đồng nghĩa với việc bạn cứ thế mà đầu hàng trước bản thân.

Nếu như bạn chẳng làm cái gì, chẳng thử bất cứ điều gì. Thực ra, bạn căn bản không có quyền nói hai chữ “từ bỏ”.

Nếu như bạn căn bản chưa từng xông pha, chưa từng bạt mạng. Vậy thì bạn cũng không có tư cách nói hai chữ “đầu hàng”.

Con người, nên vì một bản thân “nên trở thành” mà sống tiếp trong mọi hoàn cảnh.

Bước trên con đường của bạn, đừng hỏi tây đông.

Yêu những gì ở trước mắt, đừng hỏi đường xa.

Làm tốt nhiệm vụ của một người “bình thường”, là chính bạn, đó cũng là việc đáng tự hào rồi.

中文版:从哪一刻开始,你突然意识到:自己只是一个平凡的人?

高中的时候,你除了吃饭跟睡觉之外,其他时间都放在学习上。没有早恋,也没有叛逆,

但最后,还是没考上理想中的大学。

还有拼尽全力去了好的大学,

毕业后却发现:选择你的公司并不是理想中的那个最厉害的。

又或者,你经常加班到深夜,努力达成KPI,

但最后却发现,拼尽全力,不过是过着普通人的一生。

其实真正的长大,是从接受自己的平凡开始的。现实告诉我们,每件事,不是努力了就一定会有个结果,你总要接受,事与愿违,接受物是人非。

可能,这就是人类的局限性,每个人都有自己的时区。有人在罗马出生,有人走了一辈子也到不了。所以人们说:“不要过分执着于一件事,对它抱有没有边际的幻想和热情”。

但这句话不是说让我们什么都别做。

我只要过平凡的生活,但平凡生活也不那么轻松。

接受自己是一个平凡的人,不等于你可以放弃自己应该有的努力。

你向自己可以有一些妥协,但是不等于就此向自己投降。

如果你都没有做过,没有试过,其实你没有资格说放弃。

如果你根本没有冲锋,没有拼杀,那么你也没有资格说投降。

人应该以自己应该有的样子,活在当下的环境里。

爱你所爱,无问西东

但行好事,莫问前程

做好一个“平凡”的人,做好自己,这就是很骄傲的事了。

_Tiểu Diệp Tử_

小叶子愿你一路顺风^^

Nếu bạn thấy bài viết hữu ích đừng quên dành tặng tác giả 1 like nhé ^^!

Bài viết đã được bảo vệ bản quyền bởi:

Content Protection by DMCA.com
Group: Chia sẻ tin tức Weibo24h

Group chia sẻ tin tức Wibo24h

Admin: Trần Ngọc Duy

Trang Facebook của admin

Group: Hội Tự Apply học bổng Trung Quốc

Group chia sẻ, hướng dẫn, hỗ trợ tự Apply học bổng Trung Quốc

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容