CÂU CHUYỆN PHÁ HỦY TAM QUAN NHẤT MÀ BẠN TỪNG GẶP LÀ GÌ? ( Phần 4/34 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Thực lòng mà nói, nếu ở một mình, tôi thường chỉ ăn bát mì hoặc bát cơm bên đường là được rồi, hôm nay vì dẫn theo cô ấy nên tôi hơi ngại nên cũng không quá tùy tiện, cho nên tôi tìm một nhà hàng có trang trí khá ổn để ăn cá nướng. 

Sau khi ăn xong, tôi hỏi cô ấy có muốn đi bộ không, cô ấy nói rằng cô ấy không muốn đi bộ, nên sau đó chúng tôi đã về nhà. 

Trên đường đi tôi thực sự đã cố gắng thăm dò cô ấy, nhưng mỗi khi vừa chạm vào tay cô ấy, cô ấy liền rời đi. Điều này khiến tôi có chút khóc chịu, nghĩ thầm: ngủ cũng ngủ chung với nhau rồi, mà ngay cả nắm tay cũng không cho nắm, cô đang nghĩ gì vậy? 

Sau khi thử hai lần đều tương tự, nên tôi đã từ bỏ, đồng thời trong lòng cũng từ bỏ ý định để cô ấy làm bạn gái của mình. Trong lòng tôi thầm nói rằng, đừng trách anh đây là tra nam, là cô đã không cho tôi cơ hội để tôi đối xử nghiêm túc với cô.

Về đến nhà, cô ấy vẫn không nói chuyện mà chỉ bấm điện thoại di động. Tôi thấy cô ấy thế này thì cũng không thèm tìm đề tài nữa, cũng bấm điện thoại di động của mình. 

Khoảng 10h30, tôi hỏi cô ấy có muốn đi tắm không, nếu không đi thì tôi đi trước, cô ấy nói để cô ấy tắm trước, sau đó liền đi tắm. 

Giống với quy trình của ngày đầu tiên vậy, sau khi giúp cô ấy sấy khô tóc, tôi đi tắm, sau khi tắm xong, tôi liền đi ngủ. 

Sau khi tắt đèn… tôi lén lấy ra những thứ tôi đã mua lúc ban ngày.

Vì nghe nói những phụ nữ không sạch sẽ có mùi rất lạ, hơn nữa sẽ hơi đen, ngày đầu tiên tôi không để ý nên lần này đã cố ý xem thử và ngửi thử một chút, cảm thấy cũng không thấy có mùi gì lạ cả, thậm chí còn trông khá đẹp (hơi giống với bánh màn thầu) 

Trong lòng lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Cả đêm không nói một lời, mà chỉ làm điều đó hai lần. 

Một tuần trôi qua như vậy, điều kỳ lạ là cô ấy không hề đề cập đến việc cô ấy sẽ ra đi, nhưng cô ấy cũng thờ ơ với tôi, điều đó khiến tôi càng cảm thấy kì lạ hơn. 

Cuối cùng cũng đến lúc khám sức khỏe, tôi kiếm cớ nói bạn tôi bảo tôi ra ngoài và lặng lẽ đến bệnh viện. 

Trong quá trình khám sức khỏe, tôi rất lo lắng, thậm chí trong đầu còn nghĩ nếu bị AIDS, tôi sẽ để lại toàn bộ tiền mặt và tài sản cho bố mẹ, sau đó đi tiêu xài, mượn mấy trăm nghìn tệ và mở thêm vài thẻ tín dụng nữa. Sau đó dùng tiền tiêu xài mấy năm rồi tìm một nơi không ai biết rồi lặng lẽ rời đi. 

Sau khi khám sức khỏe với tâm trạng lo lắng như thế này xong, bác sĩ nói phải ba ngày sau mới có kết quả, nghĩ bản thân cũng có chỗ nào để đi, nên liền về thẳng nhà.

Cắt———————— Cập nhật 2/4

Sau khi về nhà, tôi thuận tay lấy một lon Coca từ trong tủ lạnh để giải tỏa cái nóng như lửa đốt ở Thâm Quyến. Tôi uống hai ngụm, còn chưa kịp tận hưởng cảm giác mát lạnh, tôi đã cảm thấy chân mình ngứa quá, nên đã không nhịn được mà gãi, một lúc sau lại thấy cánh tay cũng ngứa ngáy khó chịu. 

Sau khi gãi vài cái, tôi cúi đầu nhìn xuống thì thấy trên người đã nổi lên vài nốt đỏ và vô cùng ngứa ngáy. Tôi hơi hoảng nên vội lấy điện thoại ra tra trên Baidu. Kết quả tra được là dấu hiệu ban đầu của bệnh giang mai chính là những chấm đỏ, tim tôi lạnh ngắt, lon Coca trên tay tôi cũng không còn ngon nữa. 

Tôi ngước lên nhìn cô ấy, vẫn đang bấm điện thoại ở đó, tôi rất tức giận nên chất vấn cô ấy tại sao bị bệnh mà không nói và tại sao lại lây bệnh cho tôi. 

Khi mở miệng, tôi chợt nhớ ra hình như cô ấy không chủ động dụ dỗ tôi, mà là chính tôi đã chủ động, và hình như tôi cũng không có lập trường để mắng chửi người ta. 

Nghĩ đến đây, tôi nuốt lại những câu hỏi mà tôi muốn chất vấn lúc nãy vào.

“Thật xui xẻo!” 

Điều quan trọng nhất lúc này là phải tìm hiểu rõ tình trạng cơ thể của mình, nhưng kết quả khám sức khỏe phải ba ngày nữa mới có, dù có lo lắng cũng vô ích thôi. 

Tôi thở dài, trong lòng đã vô cùng hối hận, sao lại không chịu được YH chứ. 

Buổi tối khi đi ngủ, vì chuyện này mà tôi không có hứng thú với cô ấy nữa, vì vậy tôi đã cách xa cô ấy và tự mình ngủ. Nhưng khi cô ấy thấy tôi cách xa như vậy, cô ấy ngược lại còn tự mình tiến lại gần tôi, mặc dù vẫn còn quay lưng lại với tôi nhưng cô ấy đã áp sát tôi rồi. 

Tôi tự chế giễu trong lòng: “Hừ, quả nhiên không có lòng tốt, sau này tôi còn chạm vào cô tôi sẽ không còn là con người.”

Tôi nhích cơ thể của mình và rời xa cô ấy thêm một chút nữa, lần này cuối cùng cô ấy cũng không áp sát nữa. 

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容