CÂU CHUYỆN PHÁ HỦY TAM QUAN NHẤT MÀ BẠN TỪNG GẶP LÀ GÌ? ( Phần 5/34 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Ngày hôm sau khi tôi đi làm, lãnh đạo phòng đã nói ra hai điều trong cuộc họp buổi sáng, điều đầu tiên là 3 tuần nữa công ty sẽ chuyển địa điểm từ Thâm Quyến về Đông Hoản, điều thứ hai là hai ngày nữa tôi phải đi công tác, cần mất khoảng một tuần. 

Chuyện di chuyển địa điểm thật ra từ lâu đã có tin đồn rồi, chỉ là vẫn luôn chưa được xác định, bây giờ đột nhiên lại gấp gáp như vậy khiến tôi có chút trở tay không kịp. Vốn dĩ chỉ có một mình tôi thôi, sẽ không thành vấn đề nếu tôi chuyển đi, nhưng bây giờ trong nhà còn có một người nữa, nên tôi không biết phải làm gì.

Sau khi nghĩ lại thì quyết định vẫn không nói cho cô ấy biết chuyển di chuyển chỗ ở, nói không chừng hai ngày nữa cô ấy sẽ tự dời đi, còn về việc đi công tác, thì tôi vẫn phải nói chuyện với cô ấy. 

Tôi đối với cô ấy bây giờ. Tuy rằng vẫn không tin tưởng nhưng về căn bản có thể chắc chắn là không phải vì tiền, nếu không khi tôi đi làm, cô ấy đã có thể dọn sạch nhà tôi đi rồi, cho nên dù đi công tác một tuần và để cô ấy ở nhà tôi ở một mình, tôi vẫn không có lo lắng gì nhiều. 

Sau khi về đến nhà, tôi nói với cô ấy về chuyến đi công tác của mình, sau đó tôi hỏi cô ấy có dọn ra ngoài không, cô ấy nói với tôi là tùy tình hình, và không cho tôi một câu trả lời rõ ràng. 

“Vậy tùy cô.” Tôi không còn vướng bận nữa và thản nhiên nói một câu. 

Nhưng khi tôi đang chuẩn bị chơi game, tôi lại vô tình nhìn thấy cô ấy vẫn còn đang chơi cái ứng dụng xã hội lúc trước, điều này khiến tôi có chút khó chịu, nhưng sau đó nghĩ lại, tôi và cô ấy dường như cũng không là gì, nên lấy tư cách gì mà đi quản chứ. Thậm chí ngay cả bạn bè còn không phải, vì về căn bản đã không có cảm xúc gì cả. 

Nghĩ đến đây, tôi cũng không để ý tới điều đó nữa, mà âm thầm bắt đầu hành trình lên điểm cho vương giả của tôi.

Buổi tối, có lẽ là sắp đi công tác, cũng có thể là bởi vì tức giận, tóm lại là tôi chưa thoát khỏi định luật vả mặt, cho nên sau hai lần tôi mới ngủ được. 

Hôm tôi đi công tác, tôi thu dọn hành lý, để an toàn, tôi đã mang theo tất cả những thứ quan trọng như giấy tờ. 

(Ngoài ra nói một chút, ngày đầu tiên đi công tác, kết quả khám sức khỏe cũng có rồi và không có điều gì bất thường, nhưng tôi vẫn mặt dày mà đi hỏi ​​bác sĩ. Bác sĩ bảo sau khi xảy ra dấu hiệu nguy cơ cao sẽ có khoảng giai đoạn cửa sổ từ 2 đến 6 tuần, tôi cần phải đợi 6 tuần mới có thể đi khám lại thì mới cho kết quả chính xác nhất. Nhưng dù thế nào đi nữa, tôi vẫn cảm thấy thoải mái hơn và những chấm đỏ trên cơ thể tôi cũng đã không còn nữa, về cơ bản thì tôi cũng yên tâm rồi, định đợi 1-2 tháng nữa sẽ đi khám lại) 

Trong tuần đi công tác, thật sự tôi cũng rất nhớ nhà, vì dù sao thì vẫn có người ngủ chung hàng đêm. Cuối cùng dự án cũng xong, tôi lập tức mua vé máy bay đi về và lao về nhà như một mũi tên. 

Nhưng khi tôi về nhà, tôi mở cửa phòng ra, vừa bước vào đã nhìn thấy một cảnh tượng khiến tôi vô cùng tức giận!

Cập nhật 3/4

 Dòng ngăn cách———————————————— 

Sau khi đẩy cửa đi vào, tôi thấy cô ấy vẫn ở bên trong, trong phòng khách rất bừa bộn, trên bàn vẫn còn đồ ăn thừa, rác thải cũng chưa vứt đi. 

Những điều này không phải là vấn đề, vấn đề là thùng! rác! Bên trong vẫn còn có một bao cao su đã qua sử dụng bên trong!! 

Tôi có thể khẳng định và chắc chắn, khi tôi đi ra ngoài công tác, tôi đã vứt hết rác, chiếc bao cao su này chắc chắn là của người khác sử dụng. 

Cảm giác đầu tiên của tôi lúc đó là tức giận, mẹ nó, điều này mà có thể nhẫn nhịn được sao? 

Mặc dù tôi và cô ấy không phải tình nhân, thậm chí còn không phải là bạn bè, nhưng khoảng thời gian này cô ấy sống với tôi, ăn ở cùng nhau, nên cũng có thể xem là có chút tình cảm, hơn nữa công bằng mà nói thì tôi đối xử với cô ấy vẫn ổn, về cơ bản đều là tôi chăm sóc cho cô ấy, có lẽ trong tiềm thức của tôi đã coi cô ấy như bạn gái của mình rồi. 

Tuy nhiên, cảnh tượng trước mắt này đã phá vỡ cảm xúc bên trong và sự mong đợi của tôi dành cho cô ấy một cách tàn nhẫn.

“Như vậy là sao?!” 

Tôi chỉ vào thùng rác và nạt cô ấy. 

Có thể cô ấy không nghĩ rằng tôi sẽ có phản ứng lớn như vậy, nên nhẹ giọng hỏi tôi

“Anh sao vậy?”

“Cô tự đi mà xem, bên trong thùng rác là gì? Cô làm chuyện đó với người khác, tôi không quan tâm, nhưng tại sao lại đưa người ta đến nhà tôi? Còn làm trên giường của tôi nữa!?!”

“Xin lỗi, tôi có nỗi khổ riêng.”

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容