[ Đoản] Mùa hạ này gió vẫn rát người (chương 3- Full)

Tôi nghĩ lúc đó chính là sự mở mang cho cuộc tình đầy mật ngọt.
“Em ra nhanh đi sắp trễ học rồi” bắt đầu từ ngày đó anh ấy luôn chờ tôi đi học. Sắp kết thúc khoá học rồi anh thì phải có kì thi quan trọng nhất của cuộc đời, tôi thì lại lên thêm một cấp. Ngày anh ấy biết được mình đậu trường mà mình mong ước nhưng phải đi học xa rồi liệu tình cảm giữa chúng tôi có được bền vững.
” Anh phải đi xa rồi, đến nơi anh sẽ thường xuyên gọi điện”
” Em nhớ ăn uống đầy đủ, đừng bỏ bữa”
” Ngày lễ anh sẽ về thăm em”.
Toàn là anh nói thôi em thậm chí còn không xen vào được câu nào cả.

Những ngày anh đi học xa, thấy bạn bè đều có kì nghĩ lễ với người mình thích, lúc đó em tủi thân lắm nhưng vẫn cố cho qua. Kì lạ thật lúc mới xa nhau chúng tôi vẫn thường xuyên gọi điện, nhắn tin với nhau nhưng có lẽ khoảng cách ngày càng xa nên những tin nhắn cũng không còn đủ nữa. Anh ít nhắn tin hẳn đi mà lúc nào cũng gọi video cả, anh muốn nhìn thấy mặt em hơn là những dòng tin nhắn khô khan.

Bất chợt mối tình ấy cũng bắt đầu sóng gió
Em nghe được tin anh bị bệnh nan y, duy truyền giống mẹ anh. Em lập tức gọi điện cho anh và hỏi thì nhận được câu trả lời không có sự vòng vo mà vào thẳng vấn đề, anh thừa nhận.
Anh nói ” anh chẳng còn sống lâu nữa nhưng em hãy ở bên cạnh anh đến cuối đời để anh cho em nhiều khoảng khắc đẹp thực hiện hết những lời hứa trước kia anh muốn một lần được làm quân tử” .
Nước mắt tôi cứ tuôn rơi ” anh ác lắm nếu là người ta thì họ đòi chia tay, còn anh thì muốn em ở lại, trừ khi anh hết bệnh, anh mau hết bệnh cho em, em mới ở lại bên anh”.
Sau đó giữa chúng tôi cũng như nhiều cặp yêu đương khác, vẫn hẹn hò, vẫn sống bình dị như ngày thường. Mọi chuyện cứ dần êm ả, mọi phiền não cứ trôi ra sau.

Mọi thứ cứ dần tội tệ hơn nữa cuối cùng anh cũng tìm đến biện pháp cuối, tôi biết được ngày anh ấy qua Mỹ để chữa trị, tôi đến sân bay nhìn anh từ xa mà chẳng dám lại gần. Tôi không có sự cản đản để nhìn mặt anh ấy, sắc mặt cứ tiều tụy dần. Tôi mong lúc gặp anh ấy sẽ thấy được nụ cười khi ấy.

Anh quay lại rồi, nhưng mà không còn gì nữa, anh mang theo nụ cười em đi luôn rồi. Ngày gặp lại anh chỉ toàn nước mắt thôi, em lại không để cho anh ấn tượng tốt rồi. Mùa hạ này em gặp anh rồi, em thấy anh nở nụ cười sau tấm hình ấy rồi, em bỏ lại đoá hoa mà anh thích nhất, em hứa sẽ quên mọi thứ nhưng mùa hạ em nhất định phải nhớ.
Từng cơn gió nóng rát người làm nước mắt em cứ rơi, mùa hạ đã quên em rồi, em ghét mọi thứ thuộc về mùa hạ.

夏天的风我永远记得
Cơn gió mùa hạ em ghi nhớ mãi mãi
清清楚楚的说你爱我
Anh nói rõ ràng anh yêu em
我看见你酷酷的笑容
Em trông thấy nụ cười rất ngầu của anh
也有腼腆的时候
Lòng có chút thẹn thùng
夏天的风正暖暖吹过
Cơn gió mùa hạ thổi qua ấm áp
                   (Cơn gió mùa hạ 夏天的风- nhạc Châu Kiệt Luân)

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容