[Zhihu] Truyện ngắn: Tôi quên mất lý do mình tự sát (Phần 2/15)

2. Người chứng kiến

Tôi tin rằng mình có thể nhìn thấy anh.

Người ấy là anh khoá trên học lớp 12 – Giang Dương.

Nói đúng hơn, là quỷ hồn Giang Dương lớp 12.

Vẻn vẹn nửa ngày, tên của anh đã truyền đi khắp góc tối ngõ nhỏ trong trường học.

Ai ai cũng bàn luận về anh, ban giám hiệu trường khẩn cấp tổ chức buổi họp, cổng trường bị niêm phong, tất cả đều vì anh.

Tôi tận mắt thấy anh tự sát, thậm chí mấy giọt máu văng lên giày tôi, tôi cứ tưởng chuyện đó đã đủ xui xẻo rồi, không ngờ chuyện tiếp theo càng khiến tôi tuyệt vọng hơn.

Cận hơn mười độ, có lúc gần ngay trước mắt tôi cũng không thấy rõ, thế mà lại có thể nhìn rõ bóng hình anh.

Rõ ràng bị ngã tan xương nát thịt, rõ ràng đã chết rồi, rõ ràng thi thể cũng bị cấp cứu xe đưa đi, anh lại không mất một sợi tóc đứng dưới khu dạy học, còn chào hỏi tôi nữa chứ.

Ánh mặt trời gay gắt như vậy, lại không chiếu được bóng anh.

Anh đứng ở trong dòng người qua lại, thỉnh thoảng có người bất giác xuyên qua cơ thể của anh.

Tôi hoảng sợ chạy trốn.

Nhất định là do mấy ngày nay ngủ không ngon giấc, thức đêm liên miên đâm ra hoa mắt mất rồi.

Tôi tự an ủi mình như vậy.

“Muốn thi đạt điểm tối đa sao?” Buổi tối tự học, lúc tôi đang chuyên tâm ôn tập chuẩn bị đối phó qua mấy ngày thi tháng, bên tai đột nhiên vang lên một giọng nam châm biếm.

Trong lòng đột nhiên có dự cảm chẳng lành, tôi lạnh sống lưng, chậm rãi quay đầu, quả nhiên, Giang Dương đang đứng bên chỗ ngồi của tôi, mỉm cười với như như không có gì: “Có thể giúp anh một việc không?”

Tôi theo phản xạ có điều kiện hét ầm lên ngã xuống chỗ ngồi.

Giang Dương đứng tại chỗ nhíu mày, bĩu môi nói: “Làm gì mà như đàn bà vậy!”

“Tiền Tiểu Đạo! Cậu hét cái quái gì đấy! Làm ảnh hưởng đến việc học của lớp! Ghi tội! Tan học đi tìm giáo viên chủ nhiệm!” Uỷ viên ban kỷ luật dùng sức đập bàn một cái, phòng tự học đang yên tĩnh vang lên những tiếng cười thầm.

Tất cả mọi người không nhìn thấy anh.

Tất cả mọi người đều nghĩ tôi là kẻ điên.

Tôi run lẩy bẩy chống bàn đứng dậy, ngồi lại chỗ, chôn đầu vào sách tham khảo, có chết cũng không dám ngẩng đầu nhìn anh.

“Này.”

“Này!”

“Này, mắt kính.” Giang Dương ngồi xổm xuống ghé vào bàn của tôi, nghiêng đầu nhìn tôi chòng chọc, không nhịn được lên tiếng gọi tôi: “Cậu có thể trả lời lại một tiếng không hả nhóc!”

Tôi dùng sức bịt tai lại, sau đó đột nhiên đứng lên, cúi đầu chạy ra khỏi phòng học.

Tôi khóa trái phòng vệ sinh, hai tay ôm đầu ngồi xổm trên bồn cầu, miệng lẩm bẩm: “Nam mô a di đà phật.”

Giang Dương rất nhanh đã tìm thấy tôi, cách cánh cửa thở dài: “Anh nói này, làm gì có ai trốn ma lại trốn trong nhà vệ sinh? Nhóc tự tìm đường chết đấy à?”

“Không được vào!” Tôi hét lớn, giọng run lẩy bẩy: “Xin anh đó!”

Giang Dương trở nên yên tĩnh, hình như đang suy nghĩ điều gì đó.

Rất lâu sau, lâu đến nỗi tôi tưởng anh đã đi rồi mới đề phòng mở cửa, kết quả đối diện với anh đang dựa người vào bồn rửa tay. Gương trên tường không phản chiếu hình ảnh anh.

Tôi khóc không ra nước mắt chuẩn bị đóng cửa lần thứ hai, Giang Dương mở miệng nói: “Anh chỉ muốn xin nhóc giúp một chuyện thôi.”

Giọng điệu nhẹ nhàng hơn rất nhiều, dường như xem lẫn chút bất đắc dĩ.

“Trên thế giới này, không, ít nhất trong ngôi trường này, giống như chỉ mình nhóc có thể nhìn thấy anh.” Giang Dương bất đắc dĩ nhếch môi: “Vậy nên người có thể giúp anh chỉ có mình nhóc.”

Giống như mở đầu một bộ phim kinh dị.

Lại như mở đầu một cuốn tiểu thuyết.

Tôi cách khe cửa nhỏ bé, bốn mắt nhìn nhau với anh khoá trên Giang Dương lớp 12 đã tự sát biến thành quỷ hồn.

Ngoại trừ không có bóng, anh ta hình như cũng không đáng sợ như vậy.

“Anh quên mất lý do mình tự sát rồi.” Giọng nói của anh thoải mái như “Anh quên mang bút chì 2B rồi”.

Anh cười nói: “Nhóc giúp anh điều tra nha.”

Đèn điện hơi yếu cứ sáng rồi lại tối lập loè trong nhà WC, bốn phía xung quanh hiện lên như thước phim kinh dị, cuối cùng tôi cũng ý thức được trốn vào phòng vệ sinh là việc làm ngu xuẩn đến mức nào.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容