[Zhihu] Thế Giới Nội Tâm Của Một Người Vô Cùng Kỉ Luật Là Như Thế Nào? (Phần 1)

Lược dịch từ Zhihu

Tác giả: Da Qinqin

  1. Sự ấm áp của đám đông và sự lo lắng của chính mình

Trước đây, vì sợ cô đơn nên tôi thường chen vào giữa đám đông. Tôi phải thấm cái hơi ấm đó một chút, không nỡ rời khỏi đám đông. Đám đông giải tán, cảm giác bất an và cô đơn ở khắp mọi nơi.

Tôi nghĩ mình nên tích cực, đọc lịch trình của những người tự kỷ luật trên Zhihu, đọc nhiều sách khác nhau và thúc đẩy kỷ luật dùng WeChat. “Những gì không thể học được là động lực của người khác.”

Lúc đó tôi nghĩ câu này có lý, rồi tôi nghĩ đến động cơ của mình?

Tôi muốn làm gì, nên làm gì, hoàng mang dường như là một vấn đề phổ biến ở tuổi 20. Không có mục tiêu rõ ràng để vượt qua bản tính lười biếng của mình, nỗi cô đơn lại ập đến với tôi.

  1. Khám phá và tận hưởng thế giới bên ngoài

Vào một ngày tháng Tư, tôi nhận được cuốn sách mà tôi luôn muốn đọc. Tôi đã đọc nó một cách rất thích thú.

Tôi tự nghĩ, cuốn sách này không tệ, tôi đã đưa cho năm người bạn của mình, mỗi người một cuốn cùng lúc, hy vọng rằng họ cũng có thể đạt được điều gì đó.

Cuốn sách này nói gì? Hahaha, cuốn sách này nói gì không quan trọng, quan trọng là tôi đang bế tắc.

Tình trạng bế tắc là rất tốt. Lần đầu tiên, tôi nhận ra rằng mình không cần sự hài lòng của bất kỳ ai! Cái này rất quan trọng! ! ! Tôi bị ám ảnh bởi nó, tôi không còn cần sự hỗ trợ, sự chú ý từ bên ngoài, và tôi đã không còn vu vơ nhìn ra thế giới bên ngoài.

Trong một cuộc phỏng vấn với Xu Jinglei, cô ấy đề cập: Lý do cơ bản khiến tôi không sợ có thể là vì tôi không sợ cô đơn.

Khi tôi nghe câu nói này vào thời điểm đó, tôi cảm thấy rất đặc biệt. “Đừng sợ cô đơn”, hẳn là rất hay.

Và cũng vì cuốn sách này, tôi đã trải nghiệm cảm giác thú vị đó.

Sau đó, tôi không còn chú ý đến những gì bạn cùng lớp đang làm, không còn háo hức khi người khác gọi mình đi chơi, không còn nằm than thở trên giường với tâm trạng cô đơn và mơ màng.  

  1. Nhận thức về “thời gian”

Tôi chỉ muốn đọc xong cuốn sách này và không muốn người khác làm phiền mình nữa. Tôi chỉ muốn mở ra và đọc xong nó. Thời gian của tôi không muốn bị chia cho những người khác. Đột nhiên tôi nhận ra khái niệm “thời gian” vào lúc này.

Đối với tôi, một người mắc chứng trì hoãn nghiêm trọng, thời gian là một khái niệm chỉ xuất hiện muộn trước thời hạn, nhưng lần đầu tiên tôi nhận ra điều đó vào ngày bình thường!

Có người phàn nàn với tôi rằng món này của dì Zhang không ngon, món kia của chú Gu ​​ngon hơn. Tôi đã nghĩ rằng nếu bạn không có gì để nói, vậy thì tôi sẽ đọc một cuốn sách! (Bạn biết đấy, tôi từng rất thích nói chuyện phiếm và buôn chuyện nhất.)

Trong hai ngày này, tôi đã đọc xong cuốn sách kia và học được một vài điều gì đó. Cảm giác tuyệt vời này đã khiến tôi tìm và đọc nhiều hơn.

  1. Theo đuổi ưu điểm và trốn tránh nhược điểm – bản chất con người

Bản tính thích tìm kiếm ưu điểm và né tránh nhược điểm đã khiến tôi không tự giác, nó cũng dẫn đến việc tôi tự kỷ luật chính mình.

Theo đuổi ưu điểm và tránh nhược điểm mà không tự giác kỉ luật:

Còn có một nhiệm vụ nữa, khó quá thì buông tay trước, nhiệm vụ đơn giản thì hoàn thành, tới hạn chót chắc sẽ xong…

Theo đuổi ưu điểm và tránh nhược điểm trong trạng thái tự kỷ luật:

Điều này thật thú vị, nó đã hoàn thành. Vâng, mình rất tuyệt vời. Một nhiệm vụ khác nữa, mình sẽ hoàn thành nó và làm tốt hơn nữa.

Có một số điểm chính ở đây:

“Những điều thú vị”: Nó cho thấy rằng ban đầu bạn không hề hấp tấp và có thể tiếp tục làm điều đó.

“Hoàn thành”: Cho thấy rằng bạn có thể hoàn thành nhiệm vụ với một mức độ nỗ lực nhất định

“Tôi thật tuyệt”: Cho thấy rằng sau khi hoàn thành nhiệm vụ, bạn đang dần tích lũy sự tự tin.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容