Viết lại chuyện cổ tích Cinderella (Phần 6/8)

Toàn thân Anastasia mệt mỏi vô lực, cuối cùng không chịu nổi dựa hẳn vào cánh cửa. Nếu không có Cinderella vẫn đang ôm ngang nàng thì có lẽ nàng đã mềm nhũn ngã xuống đất rồi.

Nàng không còn sức lực chống cự nữa, cứ thế bị bế lên giường, tiếp tục bị ép làm chuyện tốn sức.

Mấy ngày tiếp theo, Anastasia vẫn bị nhốt trong căn phòng của mình, không thể ra ngoài, cũng không thể gặp được mẹ và chị gái.

Mỗi ngày Cinderella cứ đúng giờ sẽ mang cơm vào, cả ngày ba bữa. Có khi Anastasia nhân cơ hội ấy hét lên từ chối, ác độc mắng chửi những lời khó nghe nhất, nhưng hậu quả là bị Cinderella tức giận mỉm cười bế lên giường dạy dỗ một trận.

Dần dần Anastasia cũng thức thời ngoan ngoãn, nếu đã không dám tự rước lấy khổ nhục mạ hắn, thì lúc giận dỗi không dám nói gì nàng sẽ hung hăng trừng mắt lườm hắn.

Đáng tiếc, dù nàng có trở nên ngoan hiền cũng vô ích, bởi vì Cinderella vẫn sẽ không buông tha cho nàng. Cho dù không mắng chửi nàng để “trừng phạt”, nhưng cứ đến tối là nàng lại bị hắn làm đến chết đi sống lại.

Hôm nay Cinderella như thường lệ đến phòng nàng, nhưng hình như hắn hơi khác ngày thường. Mặc dù giới tính thật là nam nhân, nhưng từ trước đến nay Cinderella vẫn luôn mặc váy áo của con gái. Chỉ là trước đây hắn luôn mặc váy người hầu đơn giản thô kệch, mà ngày hôm nay lại mặc một bộ váy lộng lẫy xinh đẹp.

Hắn mặc một chiếc váy màu lam đẹp đẽ quý giá, cổ tay áo phồng, bên trên có rất nhiều dây tua, bên hông dùng một dải lụa vàng thắt lại, lộ ra thắt lưng vô cùng tinh tế. Hắn buộc mái tóc dài màu vàng lên thành búi, để lộ hai gò má trắng nõn xinh đẹp, càng tôn lên vẻ đẹp cao quý trời sinh của hắn.

Anastasia ngẩn người nhìn Cinderella đẹp đến nao lòng trước mắt, sau đó là tâm tình ghen tị và chán ghét tột cùng. Chỉ cần nghĩ đến chuyện hắn là đàn ông, vậy mà lại thích ăn mặc giống con gái, nghĩ đến đây nàng đã thấy ghê tởm buồn nôn. Chuyện làm nàng càng không thể chấp nhận được chính là, hắn còn đẹp hơn cả con gái!

“Loại biến thái! Thằng biến thái thích mặc váy con gái!” Anastasia nghiến răng trừng mắt nhìn hắn, miệng phun ra những lời ác độc.

Cinderella hơi nghiêng đầu, sau đó bước về phía nàng, không để nàng có cơ hội trốn tránh lập tức ôm chầm lấy đặt lên đùi mình. Bàn tay khiến nàng chán ghét của hắn bóp má nàng để buộc nàng phải nhìn mình, khẽ cười hỏi nàng: “Chị thấy em có đẹp không?”

Anastasia giãy giụa mãi không thoát khỏi hắn, cố sống cố chết mắng: “Xấu! Xấu chết đi được! Xấu đến mức làm người khác buồn nôn!”

“Vậy sao…” Cinderella vẫn giữ nguyên ý cười cố hữu, lại tựa như tiếc nuối thở dài, nghiêng đầu, trong mắt có vẻ buồn rầu: “Phí sức thật. Em vì chị mới cố tình ăn mặc thế này, thế mà chị lại không vui sao?”

Cinderella vô cùng xinh đẹp, lúc này nhăn mày lại mà vẫn thấy hắn toát lên vẻ đẹp kinh tâm động phách.

Anastasia nhìn hắn, trong lòng đã ghen tị muốn chết, không kiềm chế được chửi rủa: “Thằng biến thái chết tiệt này!”

“Thật hết cách với chị mà.” Cinderella ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ cô đơn mở miệng: “Em cứ tưởng chị sẽ ngạc nhiên cơ. Nhưng không sao hết, chị không thích, em thích là được rồi. Kế hoạch vẫn không thay đổi.”

Kế hoạch gì không thay đổi? Anastasia chưa kịp hỏi thì Cinderella đã thuần thục kéo váy ngủ trên người nàng, sau đó xốc váy mình lên làm cái kia hiện ra.

Anastasia không thể tin được trợn trừng mắt: “Mày! Sao bên dưới mày không mặc gì hết!”

Cinderella mỉm cười: “Em đặc biệt chuẩn bị cho chị mà” Nói xong, hắn không cho nàng cơ hội phản ứng, hơi nâng người mình lên, trực tiếp đâm vào, sau đó vừa di chuyển vừa cười: “Hôm trước thấy dáng vẻ chị mặc quần áo làm chuyện này nhìn rất thú vị. Bây giờ đến lượt em nếm thử. Dù có vẻ chị không thích lắm, nhưng không sao hết, em thích là được rồi!”

Anastasia bị bắt nạt đến mức nước mắt lưng tròng, cả người rung lắc kịch liệt, dù không tình nguyện nhưng vẫn phải khoát lên cổ hắn ổn định cơ thể. Có lẽ vì việc này mà nàng cách hắn rất gần, chỉ cần cúi đầu là có thể nhìn thấy búi tóc của Cinderella, vì vận động kịch liệt mà rơi ra vài sợi.

Nàng túm váy áo hắn, nhìn hắn mặc bộ váy xinh đẹp, búi tóc màu vàng, còn cả khuôn mặt xinh xắn trắng nõn, bỗng nhiên lại bắt đầu ngẩn ngơ.

Người ở trước mặt nàng, nếu chỉ nhìn bên ngoài thì rõ ràng là một cô gái xinh đẹp dịu hiền! Nhưng thứ bên dưới không ngừng cưỡng ép nàng lại chứng minh hắn là một người đàn ông. Hai chuyện tương phản rõ rệt khiến Anastasia rùng mình một cái, tay đang nắm váy hắn bất giác siết chặt, cả người nổi hết da gà.

Cinderella thấy nàng không chú ý, không nhịn được nhíu mày, cúi đầu hôn lên môi nàng, híp mắt cười: “Sao chị lại nhìn em như vậy? Chẳng lẽ thấy em vẫn chưa dùng đủ sức sao?”

Hắn vừa nói vừa cố ý dùng sức thúc vào, làm cho Anastasia đau đớn hét lên, nước mắt dàn dụa đầy mặt. Cinderella thoả mãn nhìn đôi mắt đẫm lệ của nàng, đôi mắt màu lam âm trầm toát ra vẻ say đắm. Hắn hơi nhếch miệng, cúi xuống ôm chặt nàng, sau đó thoải mái thở dài một hơi. Khoảnh khắc này, dục vọng cắn nuốt hắn bao lâu nay cuối cùng đã được thoả mãn.

“Chị, chị, chị, Anas, Anas…” Hắn lại gọi tên nàng, từng tiếng từng tiếng ngọt ngào như đường mật.

Hắn cúi đầu hôn lên nước mắt trên má nàng, cuối cùng phủ lên đôi môi đỏ phơt vì thường xuyên bị hôn.

“Hu hu hu…” Thương thay cho Anastasia, dù muốn khóc nhưng đã không còn sức mà khóc, chỉ có thể dùng âm mũi mơ hồ để biểu đạt cảm xúc của mình.

Rất nhanh thôi, nàng sẽ không còn sức nào kháng cự nữa, bởi vì nàng đã bị cuốn vào vòng lốc xoáy hỗn loạn không điểm dừng.

Nghỉ ngơi sau một trận mây mưa, Cinderella ôm nàng, để nàng mềm nhũn nằm trên người mình. Bỗng nhiên hắn ghé sát vào tai nàng, mỉm cười nói: “Chị ơi, chị có muốn đi gặp mẹ và Drizella không?”

Anastasia ngay lập tức phấn chấn tinh thần, đầu đang dựa vào người hắn ngẩng lên, ánh mắt quét qua hắn: “Mày có ý gì?”

Cinderella nghiêng đầu, sát lại hôn môi nàng, sau đó mới nhếch môi nói: “Ý em là, nếu tối nay chị ngoan thì mai em sẽ để chị gặp bọn họ. Thế nào?”

“Thành giao!” Lời Cinderella còn chưa dứt thì Anastasia đã bật người lên đồng ý.

Vì vậy đêm nay Anastasia chưa bao giờ ngoan ngoãn hiền dịu phối hợp đến vậy, thậm chí nàng còn chủ động câu dẫn Cinderella.

Trong lòng Ấntasia tính toán nghĩ thầm,vậy thì tốt, đợi đến lúc gặp mẹ rồi sẽ xin mẹ giúp đỡ, mãi mãi chèn ép cái thằng Cinderella dám to gan tạo phản này! Giống như trước đây vậy!

Anastasia nghĩ không sai, nhưng đáng tiếc, nàng đã quên một điều. Mẹ và chị gái của nàng đã trở thành ốc không mang nổi mình ốc, sao còn có thể giúp nàng đây?

Cinderella nhìn Anastasia vui mừng ra mặt, mắt hơi tối lại, khoé miệng chầm chậm cong lên.
Chị, chị đừng hối hận! Dù có bị doạ chết khiếp cũng không nên khóc đâu!

Đến ngày hôm sau, Cinderella thật sự thực hiện lời hứa đưa nàng đến phòng mẹ kế.

“Mẹ và Drizella ở bên trong. Chị à, chị vào đi nhé? Em sẽ không làm phiền các chị nói chuyện đâu.” Cinderella đẩy cửa ra, mỉm cười nói với Anastasia.

Mắt Anastasia sáng lên, cũng không thèm động não một chút nghĩ xem tại sao đột nhiên Cinderella lại tốt bụng như vậy, lập tức đồng ý ngay: “Được được được!”

Nói xong nàng không nhìn Cinderella nữa mà đi thẳng vào trong.

Nhưng khi nàng vừa bước vào đã ngửi thấy mùi rất khó chịu. Bên trong như có mùi máu tươi, và cả… mùi tanh tưởi thối rữa? Anastasia theo phản xạ có điều kiện bịt mũi, hôi thối đến mức nàng suýt chút nữa nôn mửa. Nàng thấy thấy buồn nôn và ghê tởm, có chút chùn bước chân, muốn đổi ý đi ra ngoài. Nhưng cứ nhớ đến bên ngoài còn có một “ác ma” đang ở đó, mà ở phía trước là mẹ và chị gái có thể giúp nàng, Anastasia lại cố gắng can đảm đi về phía trước.

Rất nhanh nàng đã đi đến bên giường, mơ hồ nhìn thấy bóng dáng hai người đang dựa vào nhau, thầm nghĩ kia hẳn là mẹ và Drizella, trong phút chốc thở phào nhẹ nhõm.

Nàng đi qua, vừa đi vừa gọi: “Mẹ! Drizella! Cinderella là con trai! Nó còn khoá cửa phòng con lại! Hai người mau nghĩ cách…”

Âm thanh líu lo của nàng chợt dừng lại.

Trên giường là hai thi thể đã thối rữa, thì ra mùi tanh tưởi phát ra từ chỗ này. Xung quanh còn có ruồi nhặng bay vù vù, thậm chí trên thi thể đã có giòi bọ nhúc nhắc.

Mẹ kế và Drizella mất hết tứ chi, tay và chân đều trống rỗng. Biểu cảm trên mặt vô cùng đau đớn, khuôn mặt đã biến dạng méo mó đến không thể nhận ra, hai mắt trợn trừng, đối diện thẳng với Anastasia.

Anastasia mở to mắt, hét ầm lên: “Aaaaa” Nàng không dám ở lại thêm một giây phút nào, vừa la hét vừa đâm đầu chạy như bay ra ngoài.

Chạy ra khỏi cửa, thấy Cinderella giống như gặp được vị cứu tinh, lập tức sà vào lòng hắn, run rẩy khóc to: “Hu hu hu! Đáng sợ quá! Thật sự rất đáng sợ!”

Cinderella thuận tay ôm nàng, nghiêng đầu mỉm cười: “Chị thấy mẹ và Drizella rồi à? Có vui không? Từ nay về sau có muốn ở cùng bọn họ không?”

Anastasia nghe hắn hỏi như vậy, trong đầu lại hiện ra cảnh tượng đáng sợ vừa rồi, sụp đổ: “Đừng! Đừng! Chị nghe lời, chị sẽ nghe lời! Cầu xin em, đừng để chị ở với bọn họ! Chị cầu xin em!”

“Ơ…” Cinderella chớp mắt, ra vẻ ngạc nhiên: “Đó là mẹ và chị gái của chị mà, thật sự không muốn ở cùng bọn họ hả?”

“Đừng! Đừng! Đừng!” Anastasia dùng sức lắc đầu, trên mặt tràn ngập sợ hãi không nói được thành lời.

“Được rồi” Cinderella bày ra dáng vẻ hết cách, ôm nàng trong ngực, sau đó làm nũng: “Vậy về sau Anas đừng mắng em không có tình người nữa, không cho chị gặp mẹ và chị gái yêu dấu. Em tốt bụng cho chị gặp rồi, là chính chị không muốn ở với họ đấy nhé.”

Anastasia sợ đến phát khóc: “Không đâu! Tuyệt đối không!” Nàng liên tục cam đoan, trong đôi mắt không chỉ có sợ hãi mà còn có nước mắt.

Cinderella hôn nàng, cười khích lệ: “Anas ngoan!”

Nếu bạn thấy bài viết hữu ích đừng quên dành tặng tác giả 1 like nhé ^^!

Bài viết đã được bảo vệ bản quyền bởi:

Content Protection by DMCA.com
Group: Chia sẻ tin tức Weibo24h

Group chia sẻ tin tức Wibo24h

Admin: Trần Ngọc Duy

Trang Facebook của admin

Group: Hội Tự Apply học bổng Trung Quốc

Group chia sẻ, hướng dẫn, hỗ trợ tự Apply học bổng Trung Quốc

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容