[Wechat] Nỗ Lực Kiếm Tiền Thật Nhiều, Cuộc Sống Thực Sự Rất Đắt Đỏ

Bài viết gốc có tựa đề 「好好赚钱吧,人生真的很贵」

Tác giả: 蕊希

Hai ngày trước, tôi vô tình xem một đoạn video vô cùng xúc động. Tình hình tài chính phía sau cuộc sống có vẻ hào nhoáng của những người trẻ sinh sau thập niên 90 ở thành phố lớn là gì?

Một số người ở tuổi 20 với mức lương hằng năm vài trăm nghìn tệ, cũng có một số sắp bước sang mốc 30 với mức lương dưới một trăm nghìn tệ mỗi năm. Trừ đi những chi phí cơ bản như tiền ăn uống, tiền thuê nhà, khoản vui chơi thì số tiền thực sự tiết kiệm được cũng không có gì là nhiều cả.

Một số người có ý định mua nhà ở thành phố lớn nhưng số tiền tiết kiệm trong thẻ ngân hàng chỉ là 5.000 tệ một tháng. Với giá nhà đất cao ngất ngưởng, việc mua nhà ở các thành phố lớn gần như đã trở thành mơ ước không thể chạm tới của những người trẻ này.

Lo lắng, hoang mang, tuyệt vọng, tàn khốc, đây chính là cuộc sống thực tế của hàng ngàn người trẻ rời bỏ quê hương, đến các thành phố lớn làm việc mỗi ngày.

Cuộc sống đông đúc ấy mang theo ước mơ của họ, những người đã quen nhìn đường phố lúc ba giờ sáng, nhưng lại không thể có một ngọn đèn sáng thực sự cho chính mình. Thành phố lớn không thể chứa nổi thể xác, thành phố nhỏ không thể chứa được linh hồn.

Lão Trương nói rằng mỗi lần rời khỏi nhà, quay trở lại Thượng Hải làm việc, cậu ấy đều tự hỏi bản thân, tại sao mình lại phải rời đi?

Tại sao lại phải rời xa bố mẹ, chuyển đến một thành phố hoàn toàn xa lạ? Tại sao lại từ bỏ cuộc sống thoải mái ở quê, lựa chọn làm việc vất vả ở nơi đất khách quê người? Tại sao bản thân biết rằng ở lại rất dễ dàng, nhưng lại chọn lựa một con đường khó hơn?

Những câu hỏi này chắc hẳn vẫn còn vương vấn trong lòng mỗi người đã rời khỏi quê hương, như một bài thơ đã từng viết: Ở tuổi đôi mươi, đời người bỗng nhiên rẽ thành hai ngả, một về quê hương, một hướng nơi xa. Có người lựa chọn cái khó hơn, cũng từ đó quyết định đường đi của cả một đời về sau.

Đồng nghiệp A Thủy tốt nghiệp Đại học liền ở lại Bắc Kinh làm việc, đến nay cũng đã được ba năm. Ba năm này, cô ấy đổi việc hai lần, chuyển nhà bốn lần, lương tháng cũng tăng lên ba lần, nhưng số dư trong thẻ ngân hàng chỉ có vài nghìn tệ.

Mỗi lần về nhà, mẹ A Thủy đều đau khổ nắm tay cô ấy, nhẹ nhàng thuyết phục A Thủy về nhà: “Một đứa con gái, sao phải tự làm khổ mình? Nếu con về nhà, con không cần phải nuôi bố mẹ. Tìm một công việc nhẹ nhàng, con cũng không phải tự làm chính mình mệt mỏi.”

Mỗi lần nghe thấy, A Thủy đều mỉm cười không nói gì. Cô ấy đã nhìn thấy những chiếc đèn lồng trong Tết Trung thu, nhưng không có chiếc nào thuộc về mình cả; A Thủy đi qua đường phố Bắc Kinh lúc 3 giờ sáng với màn sương dày đặc che khuất tầm nhìn; bị một vị khách hàng khó tính mắng tới tấp, A Thuỷ chỉ có thể vừa khóc vừa nhỏ giọng xin lỗi. Nhưng dù có khó khăn đến đâu, cô ấy cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc rời đi.

Cô ấy nói: “Mình đã tưởng tượng cuộc sống về quê không biết bao nhiêu lần. Ngày nào mình cũng gặp những khách hàng khó tính từ 9 giờ sáng tới 5 giờ chiều, nhưng không phải ngày nào cũng phải tăng ca. Tan làm sẽ về nhà với bố mẹ rồi buổi tối nằm dài trên sô pha xem TV. Vào cuối tuần, nghe theo người nhà và hẹn hò một cách mù quáng, đến khi gặp một người gần như vừa ý và kết hôn. Sau đó sẽ dạy con, lặp lại cuộc sống của hai mươi năm trước một lần nữa.

Mình không sợ chút mệt mỏi khi còn trẻ, nhưng mình sợ rằng mình còn quá trẻ để đánh mất hàng trăm khả năng, cơ hội trong cuộc sống. Mình không muốn sống một cuộc sống mà mình có thể nhìn thấy tương lai trong nháy mắt.”

Trong quãng thời gian vất vả ở thành phố lớn, chúng ta nhất định sẽ gặp phải những thăng trầm, khó khăn, thậm chí là lo lắng và tuyệt vọng, nhưng chúng ta đã chọn ở lại vì chúng ta nhìn thấy con đường êm đềm sau những thăng trầm, sau lo lắng, hy vọng sau tuyệt vọng.

Sau lưng chúng ta không có ai, chúng ta càng không thể dễ dàng gục ngã.

Có một đoạn trong video mà tôi rất ấn tượng: “Tôi không thể tiết kiệm tiền cho việc ăn ở và vui chơi. Tôi cũng không thể mua được một căn nhà với mức lương mỗi tháng ba vạn tệ, đúng không? Vậy thì kiếm tiền, phải kiếm nhiều tiền hơn nữa.

Tôi đã thấy những người trẻ dựa vào đầu óc có được thu nhập mấy vạn mỗi tháng, cũng đã thấy một cậu thanh niên kiếm được hai nghìn mỗi tháng chỉ với một công việc rảnh rỗi. Không quá lời khi nói rằng họ là hai cuộc sống hoàn toàn khác nhau, cách biệt như giữa trời và đất.

Vậy hãy xem xem, những người trẻ có thu nhập mấy vạn thường tiếp xúc với kiểu người nào, cuộc sống của họ như thế nào; người chỉ kiếm được vài ngàn gặp qua những người nào, trải qua cuộc sống thế nào? Bạn lại đi nói chuyện xem xem mục tiêu và ước mơ của những người với mức thu nhập hàng vạn tệ, và mục tiêu, ước mơ của những người với mức lương hai nghìn là gì.

Bạn sẽ phát hiện ra “kiếm được nhiều tiền hơn” căn bản không phải là súp gà (Chicken Soup) mà là một sự thật trần trụi. Chỉ có tiền mới có được sự tự tin, phẩm giá, mới có khả năng tạo ra những điều tốt đẹp vô hạn trong cuộc sống. Khi còn trẻ, đừng để bản thân quá nhàn rỗi, nhớ kĩ phải kiếm tiền.


Chúng ta không thể gục ngã, không thể từ bỏ, thậm chí không thể quay trở lại, chúng ta không có cách nào để lẩn trốn ngoại trừ tiến lên phía trước. Bởi thế, hãy vì bản thân và vô số người yêu thương bạn, những ngày tháng làm việc ở bên ngoài, nhớ chăm sóc mình thật tốt, đừng thức khuya và chú ý đến sức khỏe, kiếm tiền quan trọng, yêu thương bản thân càng quan trọng hơn.

“Nhìn này, phía trước tối đen như mực, cái gì bạn cũng không thể thấy.”

“Cũng không phải, mặt trời lên sẽ rất đẹp.”

Nếu bạn thấy bài viết hữu ích đừng quên dành tặng tác giả 1 like nhé ^^!

Bài viết đã được bảo vệ bản quyền bởi:

Content Protection by DMCA.com
Group: Chia sẻ tin tức Weibo24h

Group chia sẻ tin tức Wibo24h

Admin: Trần Ngọc Duy

Trang Facebook của admin

Group: Hội Tự Apply học bổng Trung Quốc

Group chia sẻ, hướng dẫn, hỗ trợ tự Apply học bổng Trung Quốc

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容