BẠN ĐÃ TỪNG NGHE QUA CÂU CHUYỆN TĂM TỐI NÀO CHƯA? ( Phần 6/6)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

BẠN ĐÃ TỪNG NGHE QUA CÂU CHUYỆN TĂM TỐI NÀO CHƯA? ( Phần 6/6)

Hàm Tiếu cầm thông báo chạy vào nhà, đứng sau lưng cô gọi một tiếng, “Mẹ.”

Cả người Xảo Trân cứng ngắc nghe thấy, cứ như xuất hiện ảo giác, cô quay đầu một cách khó khăn, nhìn thấy Hàm Tiếu mười tám tuổi cười rạng rỡ giơ giấy thông báo, đỏ mắt gọi thêm một tiếng, “Mẹ.”

Sau đó Hàm Tiếu học nghiên cứu sinh, rồi lại kết hôn sinh con. Vào năm đứa trẻ được năm sáu tuổi, hai chị em Tiểu Phong và Hàm Tiếu về nhà cũ ở quê thu dọn một lượt, muốn dắt Xảo Trân lên sống ở thành phố.

Hàm Tiếu đang sắp xếp di vật đống bụi trong phòng ba mình, bỏ đi rất nhiều đồ. Cô giũ mấy bộ đồ đóng buổi, nhưng lại có mấy lọ thuốc rơi leng keng xuống đất. Cô cầm lên nhìn, là thuốc trị cao huyết áp trước đây của ba, trong lọ kêu leng keng, nhưng lại nhẹ đến mức tưởng như không trọng lượng.

Cô mở lọ thuốc ra, đổ mấy viên thuốc con nhộn ra, hốc mắt đột nhiên đỏ lên.

Trong viên thuốc con nhộng, trống không, thuốc đã bị đổ đi rồi.

Đột nhiên cô nhớ đến, vào năm đó trước khi ba đột phát bệnh tắc nghẽn cơ tim hai ngày, đã làm nhục cô, ngày hôm sau Xảo Trân đã dẫn cô về nhà mẹ đẻ.

Cô có thể tưởng tượng được, sau khi ba say rượu đúng giờ uống thuốc ba ngày, nhưng ông ta không biết, viên nhộng mà ông ta uống trống không, thuốc cứu mạng đã, đã lấy mạng ông ta.

Đúng rồi, vấn đề chưa được giải quyết mấy năm nay không phải là ông trời có mắt trùng phạt người ba cặn bã của cô, mà là có một người bảo vệ cô đến thế. Người đó âm thầm chịu đựng vô số uất ức vẫn nhẫn nhịn, nhưng Hàm Tiếu bị làm nhục, cô lại như chó cùng rứt giậu làm nên chuyện này.

Cô biết rằng, không còn người chồng đi làm, một mình nuôi hai đứa con sẽ cực khổ đến cỡ nào. Nhưng cô làm mà không hề chùn bước.

Mắt Hàm Tiếu càng lúc càng mông lung, cô nhóm lửa, ném hết thuốc và quần áo vào trong, đốt thành tro bụi, cả đời này, cũng không nói với bất cứ ai nữa.

Chẳng ai biết được, vào mấy năm trước vào lần đầu tiên cô gặp Xảo Trân, đã muốn dùng mọi cách đuổi cô đi. Xảo Trân càng đối xử tốt với cô, cô càng muốn chọc giận cô ấy, cô biết rằng cha mình là kẻ cầm thú cỡ nào, đã từng ép mẹ cô uống thuốc trừ sâu thế nào. Cô chưa từng nghĩ rằng, Xảo Trân như một cọng cỏ dại kiên cường, không chỉ sống cho tốt, mà còn cố hết sức cứu vớt cuộc đời rung rinh chực đổ của cô và em trai.

Hai chị em góp ít tiền, mở cho Xảo Trân một tiệm sách nhỏ trong thành phố. Mấy năm nay Xảo Trân vẫn làm thêm trong tiệm sách, không biết bị ảnh hưởng từ lúc nào mà cũng đã biết được nhiều chữ, cũng thích mở tiệm sách.

Nếu khi học sinh tiểu học nghỉ hè mà bạn đi ngang qua một tiệm sách nhỏ, thì có thể thấy một cô bé mặc váy hoa vui vẻ ngồi trên đùi bà ngoại. Bà ngoại cô bé vẫn còn khá trẻ, trên đầu còn chẳng có nhiều tóc bạc.

Bà ngoại thích nhất là dạy cô bé viết chữ, cô bé phỏng theo viết xiêu vẹo hai chữ “Hàm Tiếu” lên giấy, nghiêng đầu hỏi: “Ngoại ơi, hai chữ này có nghĩa thế nào?”

“Là mẹ đó.” Xảo Trân đẩy đẩy gọng kính lão của mình, cười ngọt ngào hơn bất cứ ai.

Tác giả| Tô Tử Triệt.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容