Part 1: Nhà là nơi để về!

Bất luận năm nay bạn ra sao, năm sau đều phải tràn đầy hy vọng!

Mấy ngày trước ở văn phòng làm việc mọi người đều đang thảo luận rằng bản thân sẽ ngồi phương tiện giao thông gì để về nhà. Có người nói năm nay rất may mắn giành được vé tàu cao tốc,có người nói vé máy bay kì thực rất đắt vì thế mà chọn giường gỗ xe lửa, cũng có người nói chỉ cần có thể về nhà cho dù có đứng mười mấy tiếng đồng hồ trên xe lửa cũng bằng lòng, có người nói sau khi về nhà nhất định phải đi đến quán hàng quà vặt mà đã tâm niệm rất lâu rồi, cũng có người sau khi tổng kết cuối năm đã chăm chỉ lập kế hoạch cho năm tiếp theo.

Buổi tối sau khi ta làm, tôi phát hiện quán mỳ ở đầu khu dân cư đã đóng cửa rồi, trên cánh cửa thủy tinh có dán chứ: “Tạm dừng kinh doanh, sang năm gặp lại.”

Mở điện thoại ra, thời gian thay đổi từ hai số thay bằng một số đã nhắc nhở tôi tôi rằng: rất nhanh thôi tôi có thể trở về nhà. Có lúc tôi đã chê thời gian trôi quá chậm dãi, nhưng khi bạn ngẫu nhiên nghĩ lại bạn sẽ phát hiện thật ra thời gian trôi đi rất là nhanh, nhanh đến mức chúng ta vẫn chưa kịp phản ứng, nó đã nhẹ nhàng trôi qua. Nhanh đến mức chúng ta vì bận bịu của cuộc sống mà đã bỏ lỡ rất nhiều thứ.

Dù vậy, bất luận là bạn sống như thế nào trong năm nay bất luận những mong muốn mà bạn đã lặng lẽ hứa ấy có đạt được hết hay không, bất luận bạn có nghĩ tới khoản tiền gửi tiết kiệm, tất cả những đau thương yêu thích đều sẽ kết thúc theo năm nay. Tất cả trở thành quá khứ.

Tôi tin rằng năm cũ qua đi, chúng ta đều có cái được cái mất, có vui vẻ yên tâm cũng có thiếu sót đáng tiếc. Có chín chắn cũng có chỗ làm không được tốt. Nhưng không sao giai đoạn này đã kết thúc rồi. Khi mọi thứ đều qua đi chúng ta lại bắt đầu với một kế hoạch mới.

Lúc trước tôi đã nghe qua một câu nói:

– “Ý nghĩa của ngày nghỉ chính là nó khiến bạn nhớ nhà.”

Chúng ta sau khi rời khỏi quê hương, đã đi xa hơn. Đã ngắm nhìn phong cảnh rất nhiều chỗ, cũng đã trải qua cảnh đời nhiều hơn, nhưng đến cuối vẫn sẽ phát hiện trong thâm tâm thứ mong muốn nhất – nơi bạn muốn đến vẫn chỉ có có quê hương.

Nơi đó là nơi chứa đựng rất nhiều năm tháng và hồi ức của chúng ta. Chúng ta của hiện tại vẫn mang hành lý to nhỏ xoay giữa những trạm xe, có lẽ bạn đang ngồi trên xe lửa chật chội mà trong hành lang lắc lư bởi vì khi cách nhà càng gần, càng tràn đầy niềm vui.

Biết đâu bạn đã về đến nhà, đang ngồi trong nhà xem phim và nói chuyện cùng bố mẹ. Hoặc là năm nay rất nhiều nguyên nhân mà bạn không thể về đón Tết cùng với gia đình, một mình bạn ở nơi đất khách quê người bàng quan nhìn làn sóng di cư về quê đón Tết, trong lòng vô cùng áy náy vì không thể về quê với người nhà. Nhưng bất luận như thế nào tôi nghĩ bạn lúc đó đều sẽ cảm thấy tự đáy lòng:

– “Có thể về nhà sẽ thật tốt!”

tobe continued…
Sad!!!…
© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容