Có câu chuyện đáng sợ nào mà bạn đã từng trải qua chưa?(3/6)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Tuy vẻ mặt tôi bình thản vậy thôi chứ tôi sợ vãi ra quần luôn ấy. Mãi hơn mười mấy phút sau, mới có một chiếc xe khách đi qua, chiếc xe này vẫn không phải là chiếc xe đi về nhà tôi, mà là xe bus đi lại trong khu vực huyện. Tôi cũng không quan tâm gì nhiều nữa, tôi cứ lên xe và nói với bác tài xế: “Đi đến ngã tư đường lớn thôn Uông, à đúng rồi bác tài, đằng ấy có xe chạy về khu Thái Dương không ạ?”

Bác tài nói: “Ở đây cũng có xe chạy về khu đó đấy, cậu không cần đi đến thôn Uông đâu.”

Tôi liền nói: “Trời nắng quá, tôi muốn mua chút nước, trawu nay cũng chưa ăn uống gì, nhận tiện đó thì mua đồ ăn trưa luôn.”
Bác tài xế nói: “Ai ya, nếu cậu không che thì uống chút nước của tôi trước đi này, tôi biết có một chỗ bán đồ ăn vựt, cậu không cần đi đến ngã tư đường lớn thôn Uông đâu, cậu cứ ở đây vừa ăn vừa nhìn ra đường chờ xe, ở đó cũng có xe bus đi về quê cậu đấy.”

Tôi nghe vậy thì cảm ơn bác tài xế.

Tôi quay đầu lại nhìn vài thanh niên đằng xa, có hai ba người nhìn tôi với vẻ mặt hờ hững, một bộ dạng vượt ngoài dự liệu của tôi, tuyệt đối không lương thiện chút nào cả.

Sau sự việc đó, tôi nghĩ rằng: Là một người quân tử, sẽ luôn động não tìm cách tự cứu thoát bản thân mình khỏi nguy hiểm. Sự việc xảy đến là phải nhanh trí nắm quyền chủ động. Lúc đó, khi tôi đi ra bến xe Vạn Nguyên, sự việc thót tim đó đã xảy ra. Tôi dám khẳng định là, mấy thanh niên đó đã bắt đầu nảy ra ý đồ xấu muốn cướp đồ của tôi đấy, bởi vì những vụ việc này ở nơi hoang vu như thế thì chẳng chính quyền nào đứng ra giải quyết được đâu.

Bởi vì chúng ra ý đồ này khi có sự xuất hiện của tôi tại đó mà thôi, với cả khi họ cướp tiền của tôi rồi, chúng lên xe đi mất, thế thì ai biết được chúng đi đâu về đâu. Cho dù không giết tôi để diệt khẩu, sau khi đi về tôi báo cảnh sát, tôi nói mất tiền, nhưng cũng chẳng nhiều, cũng chỉ ít thôi, có đáng để cho cảnh sát bỏ thời gian và công sức để truy cứu không.

Có lẽ những tên thanh niên đó phải là cùng nhau đi về nhà mà là cùng nhau đi lang thang, phiêu bạt, sau này tôi vẫn luôn thầm nghĩ rằng mình thật may mắn quá đi.

[匿名用户] (621 lượt thích)

Đây là một câu chuyện có thực xảy ra trên chính người tôi.

Sự việc xảy ra hồi tôi học cấp hai, lúc đó là vào kỳ nghỉ hè, bố mẹ đã đưa tôi đi về nhà bà nội chơi, nhà bà tôi là kiểu nhà nông thôn Tứ hợp viện cổ xưa. Bố mẹ tôi ở một phòng, tôi ở căn phòng bên cạnh phòng bố mẹ, chỉ cách một bức tường mà thôi, cũng không có hiệu quả cách âm gì cả, tôi nằm trong phòng gọi bố mẹ, hai người họ cũng nghe thấy.

Căn phòng của tôi có một cái cửa sổ, là kiểu cửa sổ giấy dầu ngày xưa ấy, không nhìn xuyên qua được bên ngoài, cho dù bên ngoài cửa sổ có người đứng đỏ thì bạn cũng sẽ chỉ nhìn thấy một cái bóng màu đen mà thôi. Mà căn phòng của tôi là không khóa cửa từ bên trong được, trước khi đi ngủ chỉ có thể dùng một cái gậy gỗ để chèn cửa mà thôi.

Mới mấy ngày đầu thì chưa có chuyện gì xảy ra cả, tôi chơi đùa cùng với mấy đứa nhỏ ở quê rất vui. Đến khi ở được tầm một tuần, vào một hôm, bà nội tôi nói bà đi thăm người họ hàng ở xa, cách đây một ngọn núi, buổi tối đó bà sẽ không về nhà. Tôi ăn cơm trưa xong là chạy sang nhà mấy đứa bạn chơi ngay, đến buổi chiều, trời bỗng nhiên tối sầm lại, hình như sắp mưa to rồi ấy, thế là tôi vội vã chạy về nhà.

Tôi vừa mới về đến nhà chưa được bao lâu thì trời đổ mưa, còn có sấm chớp đùng đùng nữa cơ, mưa dữ dội lắm. Bởi vì mưa có sấm sét mà cho nên bố mẹ không cho phép tôi bật đèn hay là xem ti vi gì cả, thế là tôi chỉ có thể đi về phòng của mình, đốt vài ngọn nến là đọc mấy cuốn truyện tôi mang về thôi.

Sau khi đọc được vài câu chuyện thì thấy chán quá rồi, với cả trời mưa to không được xem ti vi cũng chẳng đi đâu chơi được thế là tôi quyết định đi ngủ sớm. Bởi vì lúc đó trời mưa dữ dội, cho nên tuy chưa hẳn là tối muộn nhưng bầu trời đã đen kịt rồi, tôi nằm trong phòng gọi bố mẹ, nói với họ là tôi đi ngủ trước đây. Sau đó tôi thổi tắt nến và lên giường đi ngủ. Mới nằm xuống giường chưa thấy buồn ngủ lắm, tôi trở mình liên tục, dần dần tôi cũng cảm thấy buồn ngủ.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容