Có câu chuyện đáng sợ nào mà bạn đã từng trải qua chưa?(2/6)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Vừa xuống xe cái là tôi đơ người luôn, đường cao tốc ở phía trên, đường cao tốc tỉnh lộ thì chui xuyên qua cầu đường cao tốc, cho nên địa hình rất thấp, xung quanh là rừng cây, không nhìn thấy gì cả, gần nửa canh giờ trôi qua cũng vẫn không thấy có một chiếc xe nào đi qua cả. Thân một mình ở nơi hoang vu này, không hiểu sao tôi cảm thấy có chút bất an, tôi thầm nghĩ, sao sát khí ở đây lại mạnh thế nhỉ. Trong lúc tôi đang nghĩ lung tung thì một chiếc xe buýt khác dừng lại, bảy tám thanh niên xuống xe, trong đó có ba bốn người tóc nhuộm màu sặc sỡ, trông không giống công nhân nông dân chất phác mà giống mấy thằng chơi bời ngoài xã hội.

Sau khi xuống xe, chúng lẩm bẩm nói vài câu, khẩu âm này không phải là khẩu âm của người trong tỉnh mà hơi giống giọng miền Nam, tôi nghe không hiểu lắm, sau đó chúng túm tụm lại với nhau ở chỗ cách chỗ tôi đứng khoảng chục mét, nhìn trông giống như là đang đợi xe. Đợi chừng hai mươi phút, vẫn không thấy chiếc xe nào chạy qua ngã tư này cả, tôi càng ngày càng lo lắng hơn: “Nếu đám thanh niên này lôi kéo mình vào rừng cây ven đường, đánh mình ngất đi, lấy cắp tài sản của mình, thế là mình xong đời luôn.” Quả đúng là cứ vào những lúc như thế này thì sợ cái gì là cái đấy đến thật.

Tôi nhớ rõ như in trong đám thanh niên lúc đó có một người đang ngồi trên một cái bao, trông giống như lão đại của nhóm ấy vậy, hắn ta không nói lời nào, nhưng ánh mắt của hắn đã nghiêng về phía tôi, và có ba thanh niên tóc vàng lao về phía tôi.

Tôi thầm nghĩ trong lòng: Không hay rồi, họ thực sự định ăn cướp mình thật rồi.

Lúc đó, tôi lấy điện thoại ra giả vờ như là đang trả lời một cuộc gọi, tự mình lẩm bẩm: “Các anh đến đâu rồi? Sao xe mãi chưa đến vậy? Tôi đã đợi cả nửa tiếng rồi.” Rồi hơi dừng lại một chút, giả vờ như ở đầu dây bên kia có người đang trả lời điện thoại vậy, sau đó lại tiếp tục nói: “Các anh đi đến thôn Uông rồi à, tiếp tục đi thêm tầm gần năm phút nữa về hướng bắc dọc theo quốc lộ. Đi qua đầu sông Cửu Lý là có thể nhìn thấy tôi rồi. Tôi đang đợi các anh ở ngã tư đường cao tốc này.”

Khi tôi bịa đặt ra cuộc gọi đó, tôi thấy rõ ràng ba thanh niên đang đi về phía tôi hơi ngập ngừng, chúng quay ra nhìn nhau, nhưng rồi vẫn tiến lại gần và vây quanh tôi thành một hình tam giác. Tôi lúc đó bắt đầu luống cuống, tôi thầm nghĩ: “Có trường hợp cả ba người cùng đi lên hỏi đường cơ à. Cho dù có là ba người cùng đi lên hỏi, thì có kiểu một người đứng phía trước, hai người đứng hộ pháp sau lưng ư? Đây rõ ràng là họ muốn bắt mình mà. “Nhưng ba thanh niên này có thể là có chút do dự sau khi nghe được cuộc gọi của tôi, nên cũng chưa dám ra tay, lại quay sang nhìn nhau. Thế là sau đó tôi gọi lại cho cô chú họ hàng của tôi và nói:” Cô ơi, cháu đến nơi rồi này, lát nữa họ sẽ đến đón cháu, cháu muốn mời thêm một người nữa đến nhà mình vào bữa tối chiều nay. Nhân tiện đó thì cháu mời luôn Cục trưởng Lưu của Cục Công an, có người trong chính phủ thì việc sẽ dễ dàng giải quyết hơn mà.”

Sau khi nói hết câu, tôi nhìn thấy rõ ràng thanh niên tóc vàng trước mặt lại đơ người ra, và tôi cũng nghe thấy rõ ràng cô chú tôi ở đầu dây bên kia nói là: “Cái gì cơ?”. Tôi trả lời là: “Lát nữa cháu sẽ sắp xếp công việc rồi gửi qua điện thoại hoặc là đợi cháu về đến nhà rồi cháu nói cụ thể chi tiết hơn nhé.”

Sau đó, tôi tắt điện thoại đi. Tôi hỏi thanh niên tóc vàng phía trước với một thái độ nghiêm túc và vô cùng bình thản: “Các anh đang đứng đợi xe chạy đường dài à?”

Thanh niên tóc vàng trả lời: “Đúng vậy.”

Tôi lại nói tiếp: “Xe chạy đường dài thì lên đường cao tốc trên kia mà đứng chờ, vì ở đây không có xe chạy đường dài đâu.”

Thanh niên tóc vàng nói: “Trời nóng quá, lên trên đó cháy người mất, chúng tôi tạm nghỉ ngơi ở đây một lát đã.”

Tôi liền dùng ngón tay chỉ ra một chỗ râm mát đằng xa và nói: “Chỗ kia có bóng râm kìa, mấy người có thể đi ra đó để nghỉ ngơi. Xe ở trên đường cao tốc, không phải các anh muốn bắt mà bắt được đâu, mà có bắt được thì cũng không dừng được lâu đâu. Tốt nhất là các anh đừng sợ nắng nữa, mọi ngời cùng đi lên đi, thì lên xe mới không mất thời gian được. Để tránh trường hợp xe đến rồi người này lên, nhưng người kia lại chưa lên kịp, xe người ta đi mất thì các anh tính sao.”

Thanh niên tóc vàng trả lời: “Về nhà cùng nhau.”

Tôi gật đầu: “Chỗ kia râm mát kìa, ra đó mà ngồi. Giữa trưa thế này, xe chưa chạy nhiều, đợi qua bữa trưa, xe mới chạy nhiều lên, khói bụi mù mịt luôn.

Thanh niên tóc vàng đó hơi cúi người xuống và nói: “Cảm ơn.”

Sau đó ba thanh niên đó lại đi về chỗ cũ đứng. 

Sau khi nhìn thấy ba người họ quay về chỗ cũ, không nói chuyện với những người khác, chỉ là có chút chán nản, cúi đầu đi ngang qua lão đại, có vẻ hơi lắc đầu vài cái, vẻ mặt của lão đại chùng xuống, anh ta liếc nhìn tôi, tôi sợ rằng anh ta sẽ lại nảy ra ý đồ xấu gì đó, nên tôi bình tĩnh đi đến bên đường, nhìn về phía xa, và làm ra bộ dạng như xe sắp đến vậy. Người thanh niên có dáng vẻ lão đại đó không còn nhìn tôi nữa, quay đầu nhìn sang chỗ khác.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容