Đạp đổ định kiến để tìm thấy “tôi”!!!

. Đã bao giờ bạn cảm thấy chán ghét cơ thể của chính mình chưa.Đã bao giờ bạn càm thấy cơ thể mình thật tồi tệ và bạn muốn thoát khỏi nó ,muốn có một cơ thể khác hoàn hảo hơn chưa. Đó là cảm giác đã bám riết lấy tôi trong một quãng thời gian dài,cuộc sống như bị dồn vào ngõ cụt ,không có lối thoát . Xung quanh tôi không có điều gì tốt đẹp,chỉ có những lời châm chọc,biến tôi thành trò cười . Chỉ vì tôi béo,chỉ vì tôi có thân hình quá cỡ so với người khác nên tôi phải chấp nhận trở thành tâm điểm của sự dè bỉu,chấp nhận để mọi người xem mình như một trò đùa .

Cân nặng của tôi lúc đó là 73kg với chiều cao 1m50.Tôi đã căm ghét cơ thể của chính mình ,tôi không dám nhìn chính mình trong gương ,cuộc sống thật tồi tệ. Tôi tự ti khi đứng chung khung hình với bạn bè, tôi luôn bị từ chối trong các hoạt động vì béo ,vì tôi sẽ làm mất hình tượng chung. Với tâm thế của một đứa học sinh cấp 3 lúc đó tôi chẳng biết làm gì ngoài trốn tránh.Tôi không dám tâm sự với ai vì sợ câu chuyện của mình sẽ trở thành chủ đề để bàn tán. Tôi dùng mọi cách để thoát khỏi cơ thể béo mập của mình. Tập luyện đến kiệt sức, nhịn ăn đến mắt mờ tay run, thậm chí là uống thuốc giảm cân hết loại này đến loại khác. Để trông giống như hơn 50kg tôi đã phải mất 30 phút mỗi ngày để mặc đai định hình.Chiếc đai đó siết chặt cơ thế tôi đau đớn nhưng những lời nói tôi nhận được còn khiến tôi đau gấp trăm lần như thế. Nhưng đều không có kết quả gì cả ngoài việc khiến bản thân khổ sở.

Khoảng thời gian đó tôi không biết bản thân mình đã vượt qua như thế nào nhưng tôi chắc chắn sẽ không để nó lặp lại một lần nào nữa,đó thật sự một giấc mộng kinh hoàng không ai muốn lặp lại. Để trốn tránh thực tại ,tôi đã khiến bản thân trở nên bận rộn,tôi học và học,tôi làm mọi thứ để tránh đi việc tiếp xúc với mọi người để thời gian cứ như vậy mà trôi đi. Mệt mỏi và dằn vặt là cảm giác luôn đeo bám tôi,tôi tự hỏi mình sẽ như vậy mãi ư,mình sẽ để những lời mỉa mai vô lý ngoài khia đè bẹp cuộc đời mình trong khi mình chẳng có lỗi ư.

Lần đầu tiên tôi soi gương lâu như thế.Cơ thể này là của tôi,tại sao tôi phải hành hạ chính mình để vừa ý người khác một cách vô lý như vậy,họ lấy quyền gì mà chê trách cơ thể của tôi. Tôi khóc,vì tôi đã dày vò chính mình lâu như vậy,không ai để tôi dựa dẫm,tôi sẽ dựa vào bản thân mình,tôi sẽ phản kháng lại để bảo vệ sự tự tin của chính mình. Tôi tiếp tục vùi mình vào học tập nhưng là để phản kháng chứ không phải để trốn tránh nữa. Thay vì thể hiện vẻ bề ngoài cái tôi thể hiện ra với xã hội là trí tuệ và sự mạnh mẽ,cố gắng hơn mỗi ngày để vượt trội hơn những người vẫn ngày ngày bình luận tôi một cách cực đoan.Chỉ khi tôi vượt trội hơn tôi mới có thể đáp trả lại những điều khiến tôi mất tự tin,khiến tôi đạp đổ được sự mặc cảm bấy lâu nay.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容