Có câu chuyện đáng sợ nào mà bạn đã từng trải qua chưa?(4/6)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Sau đó, buổi tối hôm ấy đã xảy ra một chuyện mà đến tận bây giờ tôi vẫn thấy sợ hãi. Đó là vào nửa đêm, tôi bị một âm thanh xi xi xi xi đánh thức, lúc đó tôi mơ mơ màng màng mở mắt ra nhìn một chút, là cái tủ lạnh phòng tôi mở cánh tủ ra, còn có một người đứng trước cái tủ lạnh nữa á. Bên trong tủ lạnh có đèn nhỏ mà cho nên tôi chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng của người đó mà thôi, người đó rất giống bố của tôi. Lúc đó tôi cứ nghĩ nửa đêm nửa hôm bố tôi đói quá nên tỉnh dậy đi kiếm đồ ăn lót dạ thôi, với cả lúc đó tôi cũng đang ngủ say giấc, thế là tôi cũng không gọi bố nữa, mà chuẩn bị tiếp tục nhắm mắt đi ngủ. Vào đúng lúc tôi chuẩn bị ngủ thiếp đi tiếp thì bỗng nhiên tôi chợt nhớ ra là căn phòng của tôi đang chống một cái gậy gỗ ở bên trong cửa, phải có người có ở bên trong nhấc cái gậy ra thì mới mở cửa được, bởi vì đầu còn lại của cái gậy chống vào góc tường, là thành hình tam giác, gậy gỗ vô cùng chắc chắn, không thể nào có chuyện bố tôi đẩy cửa mà làm gẫy cây gậy được, với cả bố tôi cũng không thể nào nửa đêm nửa hôm đói đến mức phải chạy sang phòng tôi để tìm đồ ăn cả.

Lúc đó, tôi tỉnh phắt dậy luôn, không thấy buồn ngủ chút nào nữa. Tôi lại mở mắt ra một lần nữ, nhìn về phía cái tủ lạnh, thì thấy ở đó không còn ai nữa, thậm chí lúc đó tôi còn nghi ngờ có khi nào là mình mơ ngủ nên nhìn nhầm hay không. Tôi nhìn cào cái đồng hồ đeo tay của mình, phát hiện mới đang là ba giờ sáng thôi, sau khi hồi phục lại tâm trí thì tôi định đi ngủ tiếp, nhưng đúng lúc đó, bên ngoài đột nhiên bừng lên một tia chớp, nhìn ra cửa sổ thấy trời sáng như ban ngày luôn, trong khoảnh khắc đó da gà của tôi dựng hết cả lên, bên ngoài cửa sổ của tôi có một cái bóng người! Cái bóng đó đứng nghiêng bên cửa sổ, chính diện hướng về phía bên trái, cứ chỉ đứng đó thôi, không cử động gì cả.

Tia chớp qua đi, bóng tối lại bao trùm, lúc đó tôi đã bị dọa sợ chết khiếp rồi, không còn thấy buồn ngủ nữa, nằm yên trên giường không dám cử động gì luôn. Tôi dần dần rúc cái đầu của mình vào trong chăn, chỉ chừa ra hai con mắt nhìn chằm chằm vào cửa sổ thôi, tôi không dám nhắm mắt lại luôn, và cchớp thứ hai lại xuất hiệnứ như thế tôi cũng chẳng biết là bao lâu nữa. Bầu trời lại bừng lên tia chớp thứ hai, lần này bên ngoài cửa sổ không còn cái bóng đen nữa. Nhưng mà tôi vẫn cảm thấy sợ hãi vô cùng, liên tục tự an ủi bản thân.

Mãi một lúc lâu sau, tôi mới dám động đậy một chút, nhưng vẫn không dám đi ngủ tiếp, cứ trằn trọc mãi cho đến sáng, đợi cho đến khi nghe thấy tiếng nói chuyện của bố mẹ ngoài sân thì tôi mới dám ngồi dậy, lúc này tôi phát hiện cái gậy chống cửa của tôi đang nằm lăn lóc ở chân giường của mình.

Nhìn thấy cảnh này, tôi thực sự không chịu đựng được nữa, tôi chân đất lao ra ngoài sân chạy ra trước mặt bố mẹ khóc òa lên. Bố mẹ tôi kinh ngạc vội vã hỏi tôi làm sao thế, tôi khóc mãi khóc mãi mới ngừng được, kể hết mọi chuyện cho bố mẹ nghe, lúc đó họ nghe xong cũng vô cùng kinh ngạc, bởi vì hôm qua khi tôi đi ngủ, ông nội gọi điện thoại cho bố mẹ tôi đi chơi bài, bởi vì ở nhà lâu chán quá, tôi cũng đi ngủ mất rồi. Thế là chỉ có bố mẹ tôi đi thôi, họ đi chơi bài cả một đêm liền, lúc mà tôi nghe thấy tiếng nói chuyện của bố mẹ ở ngoài sân cũng chính là lúc họ mới đi chơi bài về đây. Bà nội thì đã đi thăm nhà họ hàng từ sáng sớm ngày hôm qua rồi, cho nên có thể nói là tối ngày hôm qua chỉ có duy nhất một mình tôi ở nhà thôi, lúc đó tôi cảm thấy càng sợ hãi hơn nữa, tôi lại khóc òa lên, mẹ liền ôm lấy tôi, an ủi tôi, bố tôi thì chạy đi từng phòng một để kiểm tra, đến phòng của tôi thì kiểm tra kỹ càng mọi ngóc ngách hơn, còn mở cả tủ lạnh ra xem có bị thiếu cái gì không, cuối cùng thì phát hiện ra trong tủ lạnh bị mất hai quả trứng gà. Hai quả trứng đó là bà ngoại lấy về cho tôi, tiện tay bà đã để vào tủ lạnh cho tôi luôn, có tổng cộng năm quả trứng, bây giờ chỉ còn ba quả. Trong tủ còn có món gà hầm của bà tôi, đồ ăn vặt bố mua cho tôi và bánh mỳ mẹ mua cho tôi nữa.

Cho đến bây giờ tôi vẫn không thể hiểu nổi, nếu là có trộm đột nhập vào nhà, hắn ta đã làm như thế nào để đẩy được cây gậy chống cửa ra mà tôi lại không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào vậy, và tại sao hắn ta lại chỉ lấy đi hai quả trứng thôi chứ?

[时悦] (497 lượt thích)

Trải nghiệm của chính mình: Trong phòng trọ của tôi, cô con gái mười tháng tuổi của tôi đã ngủ say rồi, tôi thì ngồi ở phòng khách làm việc, chạy deadline, lúc n=đó đã là hơn 11 giờ đêm rồi, bỗng nhiên bên ngoài có tiếng gõ cửa phòng, quá là bất thình lình luôn, người đó nói là người của đồn cảnh sát, yêu cầu tôi mở cửa ngay lập tức, tôi thót tim lại, cơ thể tôi đứng dậy cứng đờ người luôn, đầu óc bỗng nhiên trống rỗng. Tiếng nói của người đàn ông xa lạ bên ngoài cửa vẫn tiếp tục không ngừng, hắn ta liên tục yêu cầu tôi mở cửa. Tôi mới đến thành phố này nửa năm nay, tôi không biết nhiều người lắm, trong tiểu khu này, nếu không có thẻ ra vào thì căn bản là sẽ không vào đây được, tôi nghe kỹ hơn thì thấy ngữ âm ngữ điệu của hắn ta cứ không bình thường thế nào ấy, rồi ghĩ lại bây giờ đang 11 giờ hơn, tôi đứng ngồi không yên nữa rồi, cả người dựng hết da gà lên, toát mồ hôi hột.

Chồng của tôi là kỹ sư công trình, anh ấy thường hay đi công tác xa, thời gian anh ấy ở nhà là rất ít. Ban đầu vợ chồng chúng tôi ở thành phố trong tỉnh, bố mẹ chúng tôi đều ở quê rồi, tôi thì đang bụng mang dạ chửa, lại không có ai chăm sóc, thế là tôi đã xin nghỉ việc ở công ty, ở nhà viết văn, viết báo kiếm chút tiền sinh hoạt, cũng gọi là đủ ăn tiêu sinh hoạt.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容