Khoảnh khắc nào khiến bạn nhận ra cuộc đời này thật đáng sống?

Khoảnh khắc nào khiến bạn nhận ra
cuộc đời này thật đáng sống?

1. Có thể là bầu trời hoàng hôn hôm nay rất đẹp.
Là tình cờ đọc được một câu nói yêu thích
Là nghe được một bài hát hay
Là được quan tâm khi buồn bã
Hay chỉ đơn giản là nụ cười của một người lạ.
Thế giới này xảy ra quá nhiều, quá nhiều chuyện, có những điều đẹp đẽ khiến người ta không ngờ tới, bất chợt một khoảnh khắc nào đó nhận ra mới cảm thán thốt lên “Sống thật là tốt”.

2. Là một người thường xuyên có những cảm xúc tiêu cực hoặc mắc chứng trầm cảm khi nhìn thấy câu hỏi này sẽ có chút kháng cự không muốn trả lời, nhưng vì zhihu hiện đề xuất nên tôi muốn thử xem sao.

Cuộc đời đáng giá hay không mấu chốt không phải ở việc nhìn một người đã trải qua những gì, hoặc là nói, cuộc đời mang tới cho họ trải nghiệm như thế nào.

Bạn hỏi một người trầm cảm, họ sẽ nói: “Xin lỗi, làm người nên phải sống.”
Bạn hỏi một người lạc quan tràn đầy niềm tin và lẽ sống, họ sẽ nói: “Cuộc đời rất đẹp, hy vọng thời gian chậm lại một chút, để tôi có thể tận hưởng hết thảy cảnh đẹp trên thế gian.”

Tôi cảm thấy,
Cho dù là người trầm cảm nặng cũng sẽ đôi lúc cảm thấy thế giới này có mặt tốt đẹp trong một khoảnh khắc nào đó, dù chỉ là một giây thoáng qua, giây phút đó, họ cũng cho rằng cuộc đời đáng sống.
Người tích cực lạc quan cũng khó mà tránh khỏi những lúc tâm phiền ý loạn, khoảnh khắc đó đột nhiên lại cảm thấy không đáng.

Bởi vậy, sống là đáng giá, không đáng cũng phải sống.

Nếu như không sống nổi nữa, vào khoảnh khắc cuối cùng bạn sống, mọi thứ đều trở nên đáng giá, bởi vì ở giây phút sắp phải nói lời từ biệt nhân thế, mọi khó khăn, khổ nạn đã qua đều sẽ trở nên xứng đáng.

3. Khoảnh khắc bước xuống khỏi toa tàu, nghênh đón gió lạnh thổi tới.

Mây trên trời chạng vạng vẫn dập dềnh trôi nổi…

Đứa trẻ nhà bên chạy nhào vào lòng người thân, hai chân không ngừng nhảy nhót…

Tôi mơ hồ thấy bóng dáng bố đang vẫy tay về phía mình…

Tiếng MC dễ nghe từ radio trên xe truyền tới.

Thị trấn về đêm rực rỡ ánh đèn.

Ngóng trông đã lâu, nghe được tiếng bước chân mẹ vội vàng muốn mở cửa…

Dưới ánh đèn ấm áp, mâm cơm đầy ắp những món ăn yêu thích rực rỡ cả căn nhà…

Về nhà đi, về với những tốt đẹp thuở ban sơ.

Bài dịch của Ở một góc nhân gian, vui lòng không tự ý repost!

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容