Hóa Ra Nguyệt Lão Và Mạnh Bà Từng Là Một Đôi Tình Nhân (Phần 2/3)

Nguyệt Lão chậm rãi cầm một dây tơ hồng trên tay: “Những vị thần tiên mà Lục công chúa nhìn thấy đều đã đạt tới cảnh giới tu tiên nhất định, hoặc là giống như tỷ muội hai người, vừa sinh ra đã là tiên. Hoặc có thể giống như nhà Thác Tháp Thiên Vương, một người đắc đạo, cả nhà thành tiên. Nhưng còn có một loại người, tu luyện pháp lực mà tu vi không đủ, không giống người phàm nhưng cũng chẳng thể thành tiên, một loại khác nữa là có đủ tu vi nhưng lại không muốn thành tiên. Vị Mạnh Bà này chính là người phía sau.”Tiểu Lục: “Thật là kỳ quái, làm gì có ai khổ luyện trăm đắng ngàn cay mà không muốn thành tiên chứ? Không phải người đời đều kính ngưỡng thần tiên sao?”

Nguyệt Lão: “Tiểu công chúa có biết U Minh Giới không?”

Tiểu Lục: “Ta chỉ biết là U Minh Giới do Diêm Vương chưởng quản. Lúc Diêm Vương lên trời báo cáo công việc ta từng gặp qua. Các tỷ tỷ nói, Diêm Vương lo chuyện sống c.hết của người phàm, thần tiên chúng ta sống thọ hơn người phàm rất nhiều, cho dù có c.hết cũng không phải luân hồi, chỉ tan biến đi chứ không tới U Minh Giới. Thế nên ta không hiểu về U Minh Giới cho lắm.”

Nguyệt Lão: “Thần tiên trên trời không có nỗi sợ, không có tình yêu, không nhập luân hồi, đương nhiên sẽ không để ý tới U Minh Giới. Vị Mạnh Bà này sống ở U Minh Giới. Bà ấy là trợ thủ đắc lực của Diêm Vương. Mỗi năm, ngày qua ngày bà ấy đều nấu một loại canh gọi là “Canh Mạnh Bà”, khiến những vong linh trên thế gian quên hết mọi muộn phiền, thống khổ kiếp trước, sớm vào luân hồi, bảo đảm sáu cõi luân hồi diễn ra thuận lợi.”

Tiểu Lục: “Bà ấy làm một việc có ý nghĩa với người phàm như vậy, chắc hẳn rất có tu vi, nhưng sao lại không phải là tiên?”

Nguyệt Lão: “Bởi vì bà ấy không muốn.”

Tiểu Lục: “Vì sao chứ?”

Nguyệt Lão: “Bởi vì bà ấy có một vết thương tình. Mà làm thần tiên thì phải buông bỏ thất tình lục dục.”

Tiểu Lục cúi đầu vân vê chiếc khăn trong tay suy nghĩ: “Đúng vậy, thiên điều có quy định như vậy. Nhưng bà ấy bị tình làm tổn thương, chắc không phải do Nguyệt Lão lại buộc tơ hồng sai người chứ…”

Sợi tơ hồng trong tay Nguyệt Lão thoáng dừng lại.

Lão khẽ cười: “Muốn biết ngọn ngành chuyện xưa của bà ấy không?” Tiểu Lục chậm rãi đi tới khóm hoa bỉ ngạn ngồi xuống: “Có ạ.”

_______________________

Nguyệt Lão vuốt chòm râu: “Thật lâu trước đây, nhân duyên trong thiên hạ không phải do ta chưởng quản mà do Tam Sinh Thạch tùy cơ mà thành. Lúc đó, nhân gian có một nữ tử họ Mạnh và một thư sinh là thanh mai trúc mã từ nhỏ, lớn lên đem lòng yêu nhau. Đáng tiếc, phụ mẫu Mạnh nữ sớm đã định cho nàng một mối duyên khác, nhà thư sinh cũng muốn thư sinh vào cung dự thi, sau này cưới một thiên kim tiểu thư con nhà quan lớn, bảo đảm cho con đường làm quan của gia tộc. Nhưng phụ mẫu hai người đều không biết, nhân duyên là chuyện không thể cưỡng cầu, nếu không nhất định sẽ có đại nạn.

Hai người trẻ tuổi yêu nhau không đến được với nhau, chịu đắng cay khổ sở, chấp nhận vì tình mà c.hết cùng nhau, trước khi c.hết hai người có lập lời thề mãi mãi không quên đi đối phương, phải ở bên nhau đời đời kiếp kiếp. Tới U Minh Giới, bọn họ cũng giống như những vong linh khác, tới gặp Diêm Vương, sau đó phải đi qua cầu Nại Hà, tiến vào sáu cõi luân hồi.

Nhưng muốn vào sáu cõi luân hồi buộc phải quên đi mọi ân oán của kiếp trước. Khi đó còn chưa có canh Mạnh Bà, quỷ sai sẽ dùng roi ma đ.ánh đập vong linh, khiến vong linh đau đớn đến nỗi chủ động quên đi mọi ký ức mới có thể qua cầu. Nếu như vong linh chấp niệm nhỏ, chịu vài ba roi là có thể quên đi kiếp trước, tiến vào luân hồi. Nếu như vong linh chấp niệm quá lớn, sẽ phải chịu muôn vàn khổ tận.

Hai người trẻ tuổi đó chịu đủ bảy bảy bốn mươi chín roi, hồn phách như muốn tan ra nhưng vẫn như cũ nhớ rõ tên tuổi, dung mạo của nhau, nói thế nào cũng không muốn quên đi. Quỷ sai không có cách nào đành phải báo với Diêm Vương, Diêm Vương cũng bị chấp niệm si tình của hai người làm cho cảm động, nhưng sáu cõi luân hồi không thể không vào, mà hai người này ở dương gian lại chưa từng làm điều ác, nên cũng không thể đày xuống địa ngục.

Diêm Vương báo chuyện này lên Thiên đình, chúng tiên đều thổn thức không thôi.

Có thần tiên đề xuất, Tam Sinh Thạch tùy cơ định nhân duyên có lẽ sẽ khiến chuyện này dai dẳng không dứt được, đáng tiếc là mỗi vị tiên đều có chức vụ khác nhau, không ai có đủ tinh lực để sắp xếp nhân duyên chốn trần gian. Không bằng để hai người này gánh vác, căn cứ vào nhân quả kiếp trước của đôi bên, bát tự sinh thần kiếp này thích hợp chuyện nhân duyên đôi lứa. Bọn họ lại có chấp niệm lớn với nhân duyên như vậy, chắc hẳn cũng biết nên an bài nhân duyên như thế nào cho phải. Chúng tiên đều tán thành.

Trở về địa phủ, Diêm Vương nói chuyện này với hai người, chỉ cần hai người buông bỏ chấp niệm, có thể cùng nhau lên trời làm tiên, chưởng quản nhân duyên chốn trần gian, để những đôi nam nữ trẻ tuổi khác không phải nếm mùi khổ sở của ái tình như vậy nữa. Có điều, làm thần tiên cần phải buông bỏ thất tình lục dục, hai người lại không muốn quên đi nhau. Trở thành thần tiên sớm chiều chung sống, nhưng chung quy cũng chỉ có thể là đồng liêu, muôn đời muôn kiếp không thể bên nhau. Nếu như hai người còn chấp mê bất ngộ sẽ bị Tam Muội Chân Hỏa thiêu cháy, tới lúc đó hồn phi phách tán, hóa thành sương khói, e là mặt nhau cũng chẳng thấy chứ đừng nói tới kiếp sau. Thư sinh nghe vậy liền đồng ý, hắn tưởng rằng Mạnh nữ cũng sẽ chấp nhận. Roi ma thật sự quá đau đớn, hơn nữa hắn không muốn bị liệt hỏa thiêu đốt, rồi cuối cùng phải chịu cảnh hồn phi phách tán. Nhưng hắn không ngờ, Mạnh nữ vẫn như cũ cương quyết không đồng ý!Quỷ sai nói với Mạnh nữ, thư sinh đã đồng ý rồi, nàng chớ có chấp mê bất ngộ nữa. Hơn nữa, hiện giờ thư sinh đã sắp rời khỏi đại lao, bước qua cầu Nại Hà chuẩn bị lên trời làm tiên rồi. Mạnh nữ nghe vậy đột nhiên bật cười lớn, tiếng cười thê lương đến nỗi quỷ sai cũng phải rùng mình. “Ha ha ha ha, hắn đồng ý rồi!!! Không ngờ hắn lại đồng ý!!! Ha ha ha ha, làm thần tiên có sức mê hoặc lớn đến vậy sao? Hồn phi phách tán thì có sao, sao hắn biết hồn phi phách tán rồi thì chấp niệm sẽ không còn nữa? Nhân duyên của những người khác có khổ thì cũng có liên quan gì tới ta! Vậy mà hắn lại đồng ý!!!” Hai mắt Mạnh nữ đỏ ngầu chảy xuống huyết lệ, nàng chậm rãi bò lên khỏi mặt đất: “Ta muốn gặp hắn, ta muốn xem xem hắn lên trời làm tiên như thế nào!” (Còn tiếp)

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容