Hóa ra Nguyệt Lão và Mạnh Bà từng là một đôi tình nhân (Phần 1/3)

[Lời dẫn]Thất công chúa của Ngọc Đế có hôn phối với Đổng Vĩnh dưới hạ giới, thần tiên trên thiên đình tranh luận tới đỏ mặt tía tai… có thần tiên tán đồng, cho rằng ai cũng có thất tình lục dục, chẳng qua là vì làm thần tiên nên mới phải cắt đứt duyên trần; có thần tiên lại phản đối, cho rằng nếu đã là tiên thì phải tuân thủ thiên điều, nếu không thì sao có thể thể hiện được quyền uy của thần tiên để người phàm kính trọng?

Tiểu Lục không muốn tham gia vào cuộc tranh luận này.

Nàng là người hiểu Thất muội nhất, vì hai tỷ muội tuổi tác xêm nhau nên Thất muội rất thích chơi với nàng. Nàng không hiểu tình ái, cũng không biết cảm giác động lòng ra sao. Nàng chỉ biết thần tiên trên trời lúc nào cũng làm ra dáng vẻ nghiêm chỉnh, chỉ có ở tiệc bàn đào của mẫu thân mới thấy những thần tiên đó nói nói cười cười cụng ly với nhau. Nàng nghĩ, lúc đó không khí trên thiên đình chắc cũng giống với cuộc sống của muội muội dưới hạ giới, nghe muội muội nói, đó là cảm giác ấm áp, là thứ thuộc về nhân gian… ______________________Nàng lại có chút tức giận, không ngờ muội muội lại vì một người ngay cả cưỡi mây vượt gió cũng không biết, đi đường chỉ dựa vào hai chân mà có thể buông bỏ tất cả để sớm chiều ở bên. Nghe nói, muội muội hạ phàm sẽ phải giặt rũ nấu cơm, còn phải ngày đêm dệt vải… không khác với lúc hai người lịch kiếp là bao, nàng luôn hoài nghi liệu có phải muội muội hạ phàm lịch kiếp trước hay không.

Trước khi muội muội hạ phàm có lén lút nói với nàng, gặp được Đổng lang, yêu thương chàng, Đổng lang cũng thề rằng cả đời chỉ có một mình nàng, nàng biết mình đã phạm phải “nhân duyên” mà thần tiên cấm kị, nhưng chuyện này cũng giống như sống chết, đều có số cả. ______________________[Chính văn]Tiểu Lục đột nhiên nhớ tới, lần trước ở tiệc bàn đào nàng có lén nghe được mấy vị thần tiên từng nói, nhân duyên trong thiên hạ đều do Nguyệt Lão chưởng quản. Nguyệt Lão dùng tơ hồng buộc cánh tay của hai người nam nữ lại thì họ sẽ nên duyên, kết thành phu thê… có điều sau đó lại có một vị tiên khác cắt đứt mối duyên này.

Lúc đó tiểu Lục không quá để ý, bây giờ nhớ tới, lẽ nào đây là sai sót của Nguyệt Lão? Từ xa xưa nào có chuyện kết duyên cho thần tiên và người phàm với nhau, Nguyệt Lão đức cao vọng trọng, sao có thể không biết phép tắc thiên điều, nhất định là con người dưới hạ giới cầu duyên quá nhiều, khiến Nguyệt Lão bận bịu nên mới mắc phải sai lầm này… Vừa nghĩ tới đây, tiểu Lục lại nghĩ, nếu đã như vậy, sao mình không đi xin Nguyệt Lão cắt đứt sợi tơ hồng của Thất muội đi. Như vậy thì Thất muội có thể quay lại thiên đình, những thần tiên kia cũng chẳng thể nói gì nữa, tỷ muội hai người lại có thể ở bên nhau sống những ngày tuy nhạt nhẽo nhưng nhàn nhã, không cần phải chịu khổ sở chốn nhân gian…

Tiểu Lục tới tìm Nguyệt Lão, tiểu đồng nói, Nguyệt Lão đang ở trong sân, tiểu Lục vừa đi vào sân đã thấy Nguyệt Lão đang nối từng chiếc, từng chiếc dây tơ hồng. Nàng kinh ngạc phát hiện trong vườn của Nguyệt Lão có một đóa bỉ ngạn đang nở hoa. Loài hoa này, nàng từng nhìn thấy trong sách của thần tiên, nghe nói chỉ nở ở U Minh giới. Cho dù là ở Thiên cung có vô vàn bảo vật quý giá thiên hạ không đâu có, nàng cũng chưa từng thấy loài hoa này. Sao chỗ Nguyệt Lão có mà Thiên cung lại không có chứ?

Nguyệt Lão thấy tiểu Lục tới bèn nói: “Hôm nay sao tiểu Lục công chúa lại có thời gian rảnh mà tới chỗ ta vậy?”

Tiểu Lục: “Nguyệt Lão, chắc ông cũng nghe nói về chuyện của Thất muội ta rồi, thấy bảo ông là người chưởng quản nhân duyên trong thiên hạ, ta rất tò mò muốn biết sao ông lại kết duyên cho Thất muội với người phàm bên nhau? Chắc là do bận quá nên sai sót chăng?”

Nguyệt Lão dừng tay, khẽ vuốt chòm râu đầy tiên khí, gương mặt hiền từ nói: “Nào có, vốn dĩ ta còn tưởng chuyện này mọi người chỉ quan tâm Thất công chúa, không ngờ công chúa nhỏ người còn nhớ tới ta. Người chỉ nghe nói nhân duyên trong thiên hạ đều do ta quản, nhưng người không biết còn có một vị Mạnh Bà giống như ta, cũng quản chuyện nhân duyên nam nữ nhỉ?”Tiểu Lục: “Vậy sao? Nhưng ta chưa từng thấy trong chúng tiên, cũng chưa từng nghe nói tới vị thần tiên tên Mạnh Bà này?”

Nguyệt Lão: “Chỗ của lão phu rất ít khi có các vị tiên khác tới. Nếu như tiểu công chúa đã tới chỗ ta tìm nơi thanh tịnh, ta có thể kể rõ cho người biết. Không biết tiểu công chúa có nhẫn nại nghe không?” Tiểu lục: “Được chứ được chứ, ta rất muốn biết xem nhân duyên rốt cuộc là gì mà khiến Thiên đình luôn uy nghiêm lại trở nên náo loạn như vậy.” (Còn tiếp)

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容