Bất ngờ biết được bí mật được giấu kín từ lâu là trải nghiệm như thế nào? ( Phần 4/10)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Vào bữa tối hôm đó, Đổng Nguyệt rất hài lòng với việc đóng vai người thực vật cảu tôi. Chúng tôi uống vài ly rượu. Ánh mắt Đổng Nguyệt nhìn tôi cũng có thêm một hương vị đặc biệt, cô ấy tư từ nói với tôi một vài việc liên quan đến cá nhân riêng tư .

Cô ấy nói căn biệt thự này là do cha của Lâm Tử Bân mua. Cha của Lâm Tử Bân tên là Lâm Phi Hoàng, là người sáng lập đồng thời là chủ tịch một công ty. Lâm Tử Bân là tổng giám đốc của công ty này.

Cô ấy nói cô ấy là bạn gái của Lâm Tử Bân, hiện tại Lâm Tử Bân đang ở nước ngoài. Bề ngoài là anh ta đang lên kế hoạch cho công ty mới, thực tế là anh ta đang ở nước ngoài phong lưu hưởng lạc với một người phụ nữ. 

Đổng Nguyệt nói đến đây, nét mặt ảm đạm, trong mắt đong đầy nước mắt, trong giây phút đó, làm tôi xúc động muốn bảo vệ cô ấy.

Đổng Nguyệt nói bản tính Lâm Tử Bân phong lưu, nhưng đối xử với cô ấy rất tốt. Bố mẹ Lâm Tử Bân cũng rất thích cô ấy, xem cô ấy như là con dâu tương lai của họ. Cô ấy nói rằng bản thân cũng hỗ trợ Lâm Tử Bân quản lý một số công việc của công ty, gần đây công việc kinh doanh của công ty xảy ra một số vấn đề, cô ấy nghi ngờ có một số cấp dưới đang ngấm ngầm gây rắc rối.

Để vạch mặt những người đang lén lút làm loạn, Lâm Tử Bân và cô ấy  nghĩ ra một cách là khiến người ta đóng giả Lâm Tử Bân đang hôn mê bất tỉnh do tai nạn xe hơi. Mà những người mang tâm lý muốn gây rối biết ông chủ công ty đã hôn mê, khẳng định sẽ càng trắng trợn, như vậy họ sẽ lộ ra bộ mặt thật. Đổng Nguyệt nói làm điều này để dẫn rắn ra khỏi hang.

Khi chúng tôi đang nói chuyện, bỗng nhiên Đổng Nguyệt nhận một cuộc điện thoại.

Sauk hi đặt điện thoại xuống, sắc mặt Đổng Nguyệt trắng bệch nói với tôi: “Anh mau mặc quần áo bệnh nhân, nằm trên giường như buổi sáng. Nhớ kỹ phải đóng giả làm người không còn ý thức. Lát nữa có người muốn vào thăm anh.”

Tôi vỗ vỗ ngực nói: “Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ khiến cô hài lòng.”

Tôi thay quần áo, nằm trên giường bệnh, sau khi mọi thứ đã sẵn sàng. Đổng Nguyệt cầm điện thoại bước vào, tôi nghe thấy giọng nói của một ông già trong video: “ Tiểu Nguyệt, gần đây Tử Bân như thế nào?”

Đổng Nguyệt cung kính nói: “Ba, Tử Bân vẫn hôn mê chưa tỉnh. Con và dì Lưu vẫn chăm sóc anh ấy hằng ngày. Con mỗi ngày đều ngồi bên giường hát bài hát yêu thích của anh ấy. Con tin rằng có một ngày anh ấy sẽ tỉnh lại.”

Giọng nói trong video nói: “Haizz, vất vả cho con rồi. Vốn dĩ mong hai đứa sớm kết hôn, không ngờ là Tử Bân gặp tai nạn như vật. Hôm nay ba vừa bay về Trung Quốc, hiện tại đang ở khách sạn. Ngày mai ba sẽ tới đó để thăm Tử Bân.” 

Đổng Nguyệt nói: “Được….được ạ, có cần con sắp xếp tài xế tới đón ba không?”

Đối phương nói: “Không cần, con ở nhà chăm sóc Tử Bân đi.” Đối phương nói chuyện với Đổng Nguyệt một hồi rồi cúp máy.

Sau khi cúp điện thoại, tôi nhìn thấy khuôn mặt Đổng Nguyệt tái nhợt, trên trán chảy mồ hôi li ti, bộ dáng  đặc biệt lo lắng.

Cập nhật tiếp theo:

Từ cuộc nói chuyện vừa rồi, tôi nghe được đối phương có thể là bố của Lâm Tử Bân,Lâm Phi Hoàng. Lâm Phi Hoàng ngày mai muốn đến thăm Lâm Tử Bân. Nhưng mà tôi đang đóng giả Lâm Tử Bân nằm trên giường. Nếu Lâm Phi Hoàng phát hiện ra thì phải làm sao?

Tôi nghĩ thầm, lẽ nào Lâm Phi Hoàng cũng không biết tình hình thực sự của Lâm Tử Bân sao? Tại sao Đổng Nguyệt muốn giấu cả ông ta?

Nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của Đổng Nguyệt, tôi nói: “Có cần nói rõ với cha anh ta không, nói rằng tôi đang đóng giả Lâm Tử Bân, mục đích là vì lợi ích công ty.” Đổng Nguyệt lắc đầu

Đổng Nguyệt suy nghĩ một lúc lâu mới nói: “Ngày mai anh tiếp tục đóng giả, anh với Lâm Tử Bân trông rất giống nhau. Chỉ cần anh không nói gì, tôi sẽ có cách để ông ta nhìn không ra sai sót gì.

Sáng sớm hôm sau, để tránh cho Lâm Phi Hoàng nhìn thấy sơ hở, Đổng Nguyệt quấn lên đầu tôi một ít bang gạc y tế, chỉ để lộ phần nhỏ trên mặt như mắt, mũi, miềng,… Tôi nhìn vào gương, miếng gạc che hết nửa mặt tôi, đến tôi cũng không thể nhìn ra tôi là ai.

Sau khi quấn băng gạc xong, tôi lại nằm trên giường.

Tôi nằm trên giường đợi đến mười hai giờ trưa, Lâm Phi Hoàng vẫn chưa tới.

Đúng lúc tôi đang lo lắng bất an, bỗng nhiên Đổng Nguyệt đi vào, cô ấy nói với tôi: “Anh dậy đi, Lâm tổng sẽ không tới.”

Tôi hỏi: “Tại sao ông ta không đến?”

Đổng Nguyệt nói: “ Lâm tổng bị tai nạn xe hơi, ông ấy đang trên đường đến nhà tôi thì bị một chiếc xe tải lớn tông vào phía sau, hiện tại đang ở bệnh viện, chưa rõ sống chết.”

Tôi cảm thấy yên tâm, nếu Lâm Phi Hoàng đến,việc tôi đóng giả Lâm Tử Bân chắc chắn sẽ bị phơi bày. Nhưng trên đường đi xảy ra tai nạn xe cộ, sao có thể trùng hợp như vậy?

Cha Lâm Tử Bân không thể đến thăm, tôi cũng thấy thoải mái hơn nhiều, dù sao nằm trên giường đóng giả Lâm Tử Bân cũng có áp lực rất lớn.

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容