Thời đi học bạn trở nên nổi tiếng toàn trường vì chuyện gì?

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
—————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

Nguồn : https://www.zhihu.com/question/31949281/answer/1268268481?

——————————

Thời đi học bạn trở nên nổi tiếng toàn trường vì chuyện gì?

Hồi lớp mười hai tóc tôi dài lắm, cả ngày cứ đi trốn thầy phụ trách.

Nhưng vẫn bị thầy tóm được, bắt tôi cắt ngắn.

Tôi đã làm thì làm cho trót, thà làm ngọc nát còn hơn ngói lành, cạo trọc luôn.

Hôm sau thầy thấy tôi thì bảo: “Ôi chao, em thế này không cạo còn hơn, bốc lửa quá đi mất.” Thế là thầy cứ muốn đưa mũ của thầy cho tôi đội mấy ngày, nhưng mà tôi từ chối rồi.

Vì kiểu tóc xấu quá, sợ bị người ta cười nhạo nên tôi buộc phải dậy muộn, đợi họ vào giờ tự học buổi sáng hết rồi thì tôi mới vào trường.

Về sau cảm thấy đi học muộn đã quá, có thể ngủ thêm lúc nữa, thế là thành quen.

Mỗi ngày, trong danh sách những người đến muộn được dán ở tòa nhà dạy học, người cuối cùng tất nhiên là tôi, tôi cũng dần thành người nổi tiếng.

Có mấy bạn học lanh trí, để không làm giảm điểm của lớp nên bắt đầu giả danh tôi.

Thế là trong trường có rất nhiều người tên Sái Thủy Thủy.

Có lần kéo cờ, đang hát quốc ca thì có một học sinh vào trường, bị giáo viên tóm được.

Giáo viên làm nhiệm vụ hỏi cậu ta tên gì, học lớp nào.

Cậu ta bảo cậu ta tên Sái Thủy Thủy, lớp 12/2.

Giáo viên nói, vớ va vớ vẩn.

Sau đó chỉ ra một nhóm người đi học trễ ở phía sau thầy ấy, “Các em ấy đều tên là Sái Thủy Thủy.”

Giáo viên đưa họ đến chỗ kéo cờ.

Thầy phụ trách định giết gà dọa khỉ.

Thầy ấy mời ‘các Sài Thủy Thủy’ lên bục, nói: “Ở đây chỉ có một Sài Thủy Thủy thật, các em đoán xem là ai?”

Đoán già đoán non cả buổi cũng chả đoán đúng, thực ra tôi vẫn đang ở nhà ngủ.

Thầy phụ trách gọi giáo viên chủ nhiệm lên bục, bảo giáo viên chủ nhiệm gọi điện cho tôi.

Sau khi tôi nhận điện thoại, thầy phụ trách giành lấy điện thoại, hỏi: “Em là Sài Thủy Thủy à? Em đang ở đâu đấy?”

Tôi đáp: “Ngại quá thầy ơi, em đang ở nhà, ngủ chưa dậy ạ.”

Thầy phụ trách tức giận nói với nhóm ‘Sài Thủy Thủy’ kia, “Các em nghe thấy chưa, Sài Thủy Thủy thật còn chưa ngủ dậy đâu!”

Thầy ấy hỏi nhà tôi ở đâu, sau đó dùng điện thoại của giáo viên chủ nhiệm đặt một cuốc xe Didi cho tôi, bảo tôi mau lết cái xác đến trường tham gia đại hội phê bình, thử cảm giác quả đấm thép về quy tắc hành vi thường ngày của học sinh trung học.

Tôi ra cửa thì thấy một chiếc xe hơi, hỏi bác là Didi đang đợi khách à?

Bác ấy bảo đúng rồi, sau đó tôi lên xe ngủ tiếp, thực sự là buồn ngủ khiếp.

Lúc nhận cuộc gọi tiếp theo của thầy phụ trách thì tôi đã ra khỏi thành phố rồi, thì ra tôi lên nhầm xe.

Tôi nói với tài xế, “Bác mau đến trường trung học XX đi, cháu trễ học rồi, nhanh lên.”

Bác tài xế cười khà khà, “Cậu lo gì? Chuyện nhỏ xíu ấy mà, con trai tôi học trường đấy, thằng bé nói với tôi, chỉ cần đến trễ thì cứ nói mình tên Sài Thủy Thủy là được.”

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容