[Weibo] Dạo gần đây mâu thuẫn với mẹ chồng, tâm sự với mẹ xong cảm thấy mình không còn tủi thân và sợ hãi nữa…

Tôi kết hôn 1 năm rồi. Đến bây giờ cũng đã có con, con bé nửa tháng tuổi rồi. Tôi là người miền Bắc, chồng tôi là người miền Nam, chúng tôi yêu nhau qua mạng. Lúc ấy 2 đứa đang học đại học. Tôi và anh ấy cũng xác định yêu đương nghiêm túc, nên sau khi học xong đại học, anh ấy bay từ miền Nam ra chỗ tôi gặp mặt. Hai chúng tôi rất hợp nhau, anh ấy rất tốt với tôi. Tôi quyết định bán căn nhà đang ở hiện tại, cùng anh ấy về nơi anh ấy sống để lập nghiệp, và cũng vì chúng tôi muốn ở gần nhau.

Bố mẹ tôi nhất quyết không đồng ý để tôi đi cùng anh ấy, còn bắt tôi chia tay. Họ nói rằng tôi nên ở bên cạnh họ, lập nghiệp ở quê hương. Họ lo tôi là con gái, lại một mình đến một thành phố xa lạ, không quen biết ai, sợ tôi bị bắt nạt, bị uất ức. Nhưng tôi tự thấy bản thân mình đã lớn rồi, không còn là cô bé ngây thơ không hiểu sự đời, có thể đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống, và tôi phải làm mọi thứ để bảo vệ tình yêu của tôi. Tôi an ủi bố mẹ rằng mình thật sự không có vấn đề gì, tôi cũng đã lớn, đã có thể tự chăm sóc tốt bản thân, sẵn sàng đương đầu với khó khăn thử thách. Bố mẹ tôi vẫn không đồng ý, dù tôi rất buồn nhưng chẳng còn cách nào khác, tôi vẫn đi mặc kệ họ khuyên ngăn.

Ngày tôi đi, bố tôi vẫn còn rất giận, thậm chí không cùng tôi ra sân bay, còn mẹ suốt dọc đường cũng chỉ im lặng. Tôi rất buồn, vì sao họ không thể hiểu cho tôi, sự bảo bọc của họ làm tôi cảm thấy áp lực. Trước khi lên máy bay, mẹ tôi nhét vào tay tôi một tấm thẻ ngân hàng và nói với tôi: “Đây là tiền tiết kiệm của bố mẹ. Mặc dù đến giờ bố mẹ vẫn không đồng ý để con đi nhưng vẫn không thể giữ chân con gái. Ở nơi xa xứ nhớ tự chăm sóc bản thân, có uất ức gì thì về với bố mẹ.”

Tôi bật khóc, ôm mẹ thật chặt giữa dòng người.

Thời gian sau, tình cảm của tôi và bạn trai rất tốt nên chúng tôi quyết định đi đến kết hôn. Chồng tôi có một đứa em gái, con bé vừa học xong đại học, cùng sống với vợ chồng tôi, còn có thêm mẹ chồng. Thời gian đầu rất tốt, cả nhà chồng đối xử với tôi rất ôn hoà. Tôi cũng mang thai ngay sau đó, chồng tôi rất vui vì anh được lên thiên chức làm cha, mẹ chồng tôi cũng hết mực chăm sóc tôi, tôi cảm thấy cuộc sống hôn nhân của tôi rất hạnh phúc.

Thế nhưng, đến lúc biết đứa bé trong bụng tôi là con gái, mẹ chồng tôi đã thay đổi hẳn thái độ, bà cứ liên tục thở dài, nói bóng nói gió, thậm chí khuyên tôi bỏ đi đứa bé vì bà ấy muốn có cháu đích tôn. Tôi là một người mẹ, con tôi là điều tuyệt vời mà ông trời ban tặng, tôi yêu nó như sinh mạng, làm sao có thể đồng ý. Mẹ chồng tôi rất tức giận, bà nói tôi không hiểu chuyện, không biết nghĩ cho chồng. May mắn là chồng tôi không để ý chuyện này, anh nói anh rất vui, con trai hay con gái anh đều yêu, vì đó là con của chúng tôi.

Lúc sinh đứa nhỏ xong, mẹ chồng bắt tôi nghỉ việc, ở nhà làm việc nhà. Tôi không đồng ý, tôi là người phụ nữ độc lập, không muốn dựa dẫm vào chồng. Tôi và bà cùng căng thẳng, may là chồng tôi luôn ở bên an ủi, anh còn không ngừng khuyên mẹ. Bà ấy cuối cùng cũng miễn cưỡng thoả hiệp, nhưng tôi bắt buộc phải dậy lúc 5h sáng, có mặt ở nhà lúc 7h tối, trông con và chu toàn việc nhà. Tôi đồng ý, bà không muốn trông cháu, tôi gửi nó cho một vú em để yên tâm đi làm, tối về lại trông nom chăm sóc nó. Tôi rất yêu con, cuối cùng tôi cũng hiểu tình yêu của bố mẹ dành cho tôi, đây là loại rất tình cảm thiêng liêng, tôi có thể làm mọi thứ để con có một cuộc đời bình an.

Dạo gần đây mẹ chồng tôi hay nói chuyện với mấy người hàng xóm. Mấy thím bên cạnh nhà đều được bế cháu trai, bà cảm thấy ghen tị nên đổ hết mọi tội lỗi lên người tôi, nói tôi không biết đẻ, không biết thương chồng. Em chồng tôi cũng hùa theo bà, nói tôi rất khó nghe, thậm chí còn đặt điều nói xấu tôi trước mặt mẹ chồng. Tôi rất buồn phiền, nhưng vẫn nhẫn nhịn và cố gắng làm tròn bổn phận của một người vợ, của một nàng dâu.

Dạo này chồng tôi phải đi công tác xa, ở nhà mẹ và em chồng làm khó tôi đủ điều, còn chửi tôi bố mẹ giáo dục không tốt, không biết đẻ con trai, không biết nghe lời nhà chồng. Tôi rất áp lực, đêm đêm con khóc làm tôi không ngủ được, sáng phải dậy sớm chu toàn việc nhà, tối về lại bị mắng nhiếc và bắt bẻ. Tôi cảm thấy tôi sắp chịu hết nổi rồi, cứ thế này thì tôi phát điên mất. Tôi không dám gọi cho bố mẹ vì sợ họ lo lắng. Nhưng cuối cùng không nhịn được tâm sự với mẹ. Mẹ tôi ngay lập tức đặt vé máy bay đến chỗ tôi, nói phải làm cho rõ mọi chuyện. Bố mẹ tôi sẽ không để ai ức hiệp tôi, bất cứ lúc nào cũng chào đón tôi về nhà. Tôi khóc thật rồi, chưa bao giờ có cảm giác nhớ bố mẹ như lúc này. Bố mẹ, là người yêu tôi nhất cuộc đời này…

图片[1]-[Weibo] Dạo gần đây mâu thuẫn với mẹ chồng, tâm sự với mẹ xong cảm thấy mình không còn tủi thân và sợ hãi nữa…-Weibo24h.com
Ảnh 1
图片[2]-[Weibo] Dạo gần đây mâu thuẫn với mẹ chồng, tâm sự với mẹ xong cảm thấy mình không còn tủi thân và sợ hãi nữa…-Weibo24h.com
Ảnh 2
图片[3]-[Weibo] Dạo gần đây mâu thuẫn với mẹ chồng, tâm sự với mẹ xong cảm thấy mình không còn tủi thân và sợ hãi nữa…-Weibo24h.com
Ảnh 3

Nếu bạn thấy bài viết hữu ích đừng quên dành tặng tác giả 1 like nhé ^^!

Bài viết đã được bảo vệ bản quyền bởi:

Content Protection by DMCA.com
Group: Chia sẻ tin tức Weibo24h

Group chia sẻ tin tức Wibo24h

Admin: Trần Ngọc Duy

Trang Facebook của admin

Group: Hội Tự Apply học bổng Trung Quốc

Group chia sẻ, hướng dẫn, hỗ trợ tự Apply học bổng Trung Quốc

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容