【Zhi hu] Bạn nhận ra mình nên chia tay khi nào !???

【Zhi hu] Bạn nhận ra mình nên chia tay khi nào !???
Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————-
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/
Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h
——————————-

Chúng tôi đã chia tay rồi. Thật ra, sau hơn 2 năm ở bên nhau. Chuyện chia tay không phải quyết định một sớm một chiều mà là sự tích lũy trong hơn hai năm.

Sự dồn nén cuối cùng trong đoạn tình cảm của chúng tôi là một lần nhà tôi cần sửa sang. Tôi phải đến nhà một người dì họ để ở tạm, căn nhà đó không có ai sống cả. Nửa đêm, tôi nghe thấy tiếng có người gõ cửa. Lúc đó tôi sợ muốn chết đi sống lại. Tôi không dám gọi điện cho bố mẹ, chỉ dám gọi cho một người bạn cùng lớp. Cậu ấy cùng tôi nói chuyện đến rất khuya. Tôi cũng không dám gọi cho người yêu. Bởi vì chúng tôi ở bên nhau hơn 2 năm, anh ấy có một thói quen là sẽ đi ngủ lúc 10h tối ( lúc tôi gặp chuyện là 11h )

Dù chúng tôi có cãi nhau, anh ấy cũng ngủ lúc 10h giờ. Dù tôi có nhắn thêm bao nhiêu tin nhắn thì anh ấy cũng không trả lời, phải đến sáng hôm sau mới trả lời tôi.

Sau đó, tôi gửi cho anh ấy một tin nhắn, nói rằng bây giờ tôi rất sợ. Tôi thât sự sợ đến muốn khóc rồi. Một lúc sau lại có tiếng đạp cửa, tôi khóc thật rồi. Tôi ngay lập tức bật dậy gọi cho mẹ, mẹ tôi liền qua ngủ cùng tôi ( sau đó không có gì xảy ra cả ) Bạn của tôi cũng cùng tôi nói chuyện đến tận 2h sáng. Cậu ấy rất lo cho sự an toàn của tôi. Kết quả, đến sáng hôm sau, anh ấy trả lời tin nhắn của tôi chỉ có một câu ” chào buổi sáng ”

Tôi hỏi anh ấy, có phải không nhận được tin nhắn của tôi hay không? Vì sao chỉ nhắn lại một câu “Chào buổi sáng” Anh ấy vẫn tỏ ra như không có chuyện gì mà nhắn thêm một câu không hơn không kém ” vậy thì buổi sáng tốt lành “. Em nói, em sợ. Anh không thấy em nói là em sợ à? Sau đó, anh ấy lại nhắn thêm một câu, ” Chúc em hôm nay săn được nhiều đơn hàng” ( ngày đấy là ngày 1688 sale, tôi hay canh ngày giảm giá để săn đồ ) Lúc anh ta gửi tin nhắn đó, tôi thực sự nổi giận rồi. Chẳng nhẽ vì tôi không săn được đồ giảm giá mà sợ à ? Anh ta lại nói, ai ya, em lại tức giận rồi. Nhưng từ đầu đến cuối anh ta lại không hỏi tôi, vì sao tôi sợ đến mức khóc. Trọng điểm là anh cũng không hỏi tôi vì sao mà sợ. Đến bạn tôi khi nghe tôi sợ đến mức phát khóc còn rối rít hỏi vì sao tôi sợ, sau đó an ủi tôi. Còn anh thì sao, anh là bạn trai tôi, đến một câu hỏi thăm cũng không có. Sau đó anh ấy nói, anh ta và bạn tôi có cách nghĩ không giống nhau. Bạn tôi nghĩ tôi vì cái gì mà sợ. Còn anh thì nghĩ theo cách khác. Tôi nói, vậy anh nghĩ đến việc vì sao tôi sợ chưa? Anh ấy nói vẫn chưa nghĩa ra 😀 Sau đó vẫn không hỏi vì sao tôi sợ như vậy. Lúc đó thực sự tôi không muốn nói thêm bất cứ câu nào với anh ta nữa. Những ngày sau, anh ta chỉ nhắn vài câu chiếu lệ như anh yêu em, em từng tức giận nữa, rất qua loa. Nhìn bằng mắt thường cũng thấy được sự qua loa đó. Đến cuối cùng anh ta cũng chẳng hỏi vì sao tôi tức giận, vì sao tôi sợ hãi. Còn tự cho là mình đúng, nói chỉ là do cách nghĩ của anh ta không giống bạn tôi. Còn nói vì tâm trạng không tốt, vậy nên mới không để ý đến tin nhắn tối hôm đó. Nếu như đó là lần đầu tiên anh ta nó điều đó. Tôi nhất định sẽ tha thứ cho anh ta nhưng qua hơn 2 năm ở bên nhau. Tôi thực sự không chịu nổi mà bùng phát tất cả.

Sau đó, mấy ngày liền tôi phớt lờ anh ta. Mỗi ngày anh ta đều nhắn những tin nhắn như nhau nào là buổi sáng tốt lành, đừng giận nữa mà. Ngày cuối cùng không chịu nổi sự tức giận của tôi nữa, anh ta nói, anh ta sẽ đợi tôi đến ngày chủ nhật. Nhưng sau hơn 2 năm dày vò, tôi thật sự không chịu nổi nữa rồi. Sau đó tôi nói, không cần đợi đến ngày chủ nhật nữa, chúng ta chia tay luôn đi. Hóa ra từ trước đến nay anh ta chưa từng xem bảng tin của tôi, chưa xem weibo. Càng không like hay bình luận bất cứ tin nào của tôi. Sau khi chia tay, anh ta mới biết đến vòng bạn bè của tôi, thi thoảng nhắn cho tôi vài tin nhắn.

Có lẽ, mọi người nghĩ tôi vì việc bé xé ra to. Nhưng thực sự tôi đã chịu đựng 2 năm rưỡi rồi. Đối với tình yêu này anh ta rất qua quýt. Bởi vì qua quýt, nên chúng tôi đã cãi nhau rất nhiều. Anh ta chỉ có một ưu điểm, đấy là mỗi lần cãi nhau, anh ta sẽ không bao giờ cãi tôi, chỉ xin lỗi. Lần nào cũng như vậy. Mẹ tôi nói do tôi quá bốc đồng. Nhưng tôi nói hiện tại tôi vẫn đang học đại học, hơn hai năm ở bên nhau tôi đều dùng tình cảm chân thật đối xử với anh ấy. Hai năm rưỡi không phải là dài. Nhưng chỉ sau hơn hai năm, tình yêu đối với anh chỉ còn sự qua quýt và chiếu lệ. Nếu thực sự tối đó tôi xảy ra chuyện, anh ta cũng sẽ không chủ động hỏi thăm tôi gì đâu. Chiến tranh lạnh anh ta cũng chẳng chủ động gọi cho tôi một lần. Ngoại trừ gửi cho tôi vài tin nhắn trên QQ . Tôi nghĩ tôi không thể giữ lại được đoạn tình cảm này rồi.

Có lẽ, tôi không phải người quan trọng trong cuộc đời anh ấy, đáng để anh ấy lưu tâm.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容