Thời gian đã lấy đi của chúng ta thứ gì? (4/4)

Thời gian đã lấy đi của chúng ta thứ gì?

Thời gian đã lấy đi của chúng ta thứ gì? (3/4) – Weibo24h.com

Hình như… Chúng tôi đã im lặng rất lâu, hình như… là 10 phút. Mà một khi đã để không khí tràn vào, một phút trôi qua thật sự rất ngột ngạt.

“Thời gian qua em đã làm gì?”

Chẳng phải anh đã xem qua CV của em rồi à? Em nghĩ nó khá chi tiết.”

“Anh muốn nghe em kế những thứ không có trong CV ấy.”

“À!”

“Sao?”

“Nhàm chán lắm, mà thật ra là em không nhớ được nữa. Nếu không liên quan đến công việc thì toàn những thứ lông gà vỏ tỏi, không đáng nhắc.”

Vậy… em vẫn một thân một mình à?

Khi hỏi tới câu này vì có chút dè dặt, nhưng tôi hiểu sự dè dặt của anh ấy đến từ đâu. Dù sao chuyện đã từng, vốn là từng đã không thể xóa được.

Tính cách của em không làm người ta thích lâu dài được, nói chính xác hơn là không thích hợp để yêu đương hay kết hôn. Mới đầu, người ta sẽ thấy thú vị, nhưng sao đấy sẽ thấy mệt mỏi.”

 “Tức là đã từng thử, còn rất nhiều lần nhưng không được à? Anh còn đoán được em độc thân cũng lâu rồi, phải không?”

“Thông minh! không hổ là sếp.”

“Em bớt giỡn đi!”

Tôi cười, mỗi lần khiến anh bối rối thì tôi thấy rất vui. Hình như đây là lần đầu tiên tôi cười với anh, sau bao nhiêu năm như vậy.

Không hiểu sao tôi lại bỗng dưng rất nhớ một Quốc Việt của thời niên thiếu, hiện thực và quá khứ đan xen nhau, ngoài nếp nhăn ra, còn có mặt của ngọt ngào và dằn xé.

Nhưng ở ngay giây phút trên bầu trời đầy pháo hoa năm mới này, tôi chỉ cần một người đứng cạnh bên.

Rốt cuộc thời gian đã lấy đi thứ gì của em?”

“Chắc là yêu hận. Vừa yêu vừa hận. Không biết từ bao giờ em làm rơi nó ở dọc đường về rồi.”

“Thế bây giờ em biết gì? “

“Biết mình cần phải sống thật tốt, thế thôi.”

Bạn đoán xem tôi và Việt có quay lại với nhau không? Nhưng có lẽ không cần đoán thì mọi người cũng biết rồi. Tất nhiên câu trả lời là “không”

Giữa chúng tôi có quá nhiều thứ, và mỗi thứ điều khiến cho chúng tôi ngày càng đi xa nhau hơn. Tôi nhớ anh những ngày chung đường đi học, anh không hiểu tôi ở hiện tại. Luôn có những câu hỏi và tôi thì không muốn trả lời. Tôi cô đơn là thật, nhưng tôi đủ tỉnh táo để biết mình cần gì, khi nghĩ quá nhiều thì tâm hồn sẽ cần một chút ngây ngô và điên cuồng. Hi vọng vào một ngày nào đó, sẽ có người bỏ qua lý lẽ của cuộc đời để yêu một người như tôi.

Nghe nói yêu rất mệt mỏi, nhưng không yêu con người ta lại bồng bềnh như mây trời trời, vô định tan trong vô chừng. Nên là tôi vẫn còn hy vọng.

Về phần Việt, thật ra tôi không thể nhầm anh ấy là một với những điều mà gia đình anh ấy đã làm, những đôi khi tôi muốn dày vò anh ấy một chút, để mình vui, để anh ấy bớt cảm giác hổ thẹn.

Người như anh ấy xứng đáng có được hạnh phúc, dù có đến muộn. Tôi biết nếu không trở về đây, tôi sẽ mãi là cục đá cản đường ở trong lòng anh ấy, nên tôi đã quay lại.

Chẳng có ai đợi ai nhưng phải cho nhau một câu trả lời, không thể cũng không được. Con người tôi không có khái niệm về không gian, nền câu “Sinh ra ở đâu về đó thôi anh, lương có thấp hơn nhưng với mức sống ở đây em có thể dễ dàng sinh tồn rồi” chỉ là một lời nói dối.

Có thể nói lần này là tôi trở về là để tiếp tục ra đi, chúc phúc cho người, cũng chúc phúc cho mình. Non xanh còn đó, nước biếc chảy dài. Ngày tháng đổi thay, sau này gặp lại… chỉ là sau này gặp lại, nhất định phải ngày một tốt hơn.

Hơn một năm trước, tôi nhận được một email mời họp lớp cấp ba, căn bản cũng hơi bất ngờ, vì 10 năm rồi vẫn còn kiên nhẫn gửi mail hay tin nhắn hàng năm cho tôi. Từ khi xuất ngoại đến bây giờ tôi chưa từng trở về, cũng không rep email. Nhưng lần này người bạn đó gửi kèm thêm một tin nhắn.

Có người vẫn chờ bạn trở về

Không nghĩ cũng biết “có người” là nói tới ai. 28 tuổi tôi vẫn còn một chút bồng bột, nhưng cũng không hẳn là làm việc không có ý nghĩa gì. Ít nhất tấm gương phía sau phản chiếu hai người ở ban công, không phải là ánh sáng đơn sắc hay tối tăm lạnh lẽo.

Thời trang đã mang đi thứ gì? Có lẽ là tôi của những năm về trước, có lẽ là không mang đi gì cả. Chỉ trả cho tôi một câu trả lời là “nắm giữ” hay “buông”.

Cảm ơn vì chúng ta đều có thể bắt đầu lại, rồi sẽ có một ngày mai khác tốt đẹp hơn bây giờ.

Sad!!!
© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容