CÂU CHUYỆN PHÁ HỦY TAM QUAN NHẤT MÀ BẠN TỪNG GẶP LÀ GÌ? ( Phần 25/34 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Sau khi quay về khách sạn, tôi nói với cô ấy chuyện muốn đi phượt, hỏi xem cô ấy muốn đi với tôi hay ở lại chơi ở Thâm Quyến.

Tôi suy nghĩ rồi nói.

“Nếu như anh không ngại, thì tôi muốn đi chung, tôi ở một mình ở Thâm Quyến cũng chán lắm.”

“Vậy cũng được, đi chung đi, dọn dẹp một tí rồi ngày mai chúng ta xuất phát, đi đón hai người bạn nữa.”

“Được thôi.”

Ngày hôm sau, khi tôi dắt theo cô ấy và lái xe đến trước mặt anh Bàn, mắt anh Bàn nhìn chăm chăm, sau khi lên xe liền huých tôi một cái.

“Ôi vãi, lão Tô, cậu sao đây, xe đẹp người đẹp, dạo này cậu phát tài hả?”

Tôi cười cười nói.

“Không có, chỉ là được phú bà nhìn trúng thôi, anh biết mà, dựa vào tướng tá của tôi, còn cả tố chất cơ thể nữa, đây không phải là cái mà phú bà nhìn trúng sao? Đúng không?”

“Cút đi, nói năng đàng hoàng vào, rốt cuộc cậu làm gì?”

Anh Bàn cười mắng.

“Việc này thì sau này tôi sẽ nói với anh, bây giờ thì không thể nói rõ trong chốc lát được.”

Tôi cũng không biết phải giải thích kiểu gì, chỉ đành nói qua loa vậy thôi.

“Được rồi, nếu cậu không tiện nói, thì anh cũng không hỏi nhiều nữa, cậu sống thoải mái, tụi anh cũng vui vẻ, chỉ cần cậu đừng đi làm mấy chuyện thương thiên hại lý là được.”

Anh Bàn và tôi không xoắn xuýt chuyện này nữa, mở miệng nói.

“Cái khác không nói, nhưng về mặt nhân phẩm, tôi đã là đứa tốt nhất trong ba người chúng ta rồi đó được chưa?”

Tôi cười nói: “Đi thôi, chúng ta đi rước anh Kiệt.”

Sau khi gặp anh Kiệt, phản ứng cửa anh ấy cũng không khác anh Bàn mấy, nói hết nước hết cái mới chịu yên tĩnh lại.

“Lộ trình của chúng ta đi thế nào?”

Tôi mở miệng hỏi.

“Mọi người đã xem Due West với Breakup Buddies chưa?”

Anh Bàn cười dung tục một tiếng, sau đó nói.

“Vậy, không hay lắm đâu?”

Anh Kiệt nhìn anh Bàn, hướng về cô ấy và bĩu môi, ý tứ rất rõ ràng, vì tôi dắt theo một cô gái, nên không tiện lắm.

Tôi nhìn hai người họ trao đổi bằng ánh mắt, hiểu được sự băn khoăn của họ, thế là tôi mở miệng nói.

“Không sao, mọi người cứ chơi thoải mái đi, Khả Hân đi với em là được rồi.”

“Vậy được.”

“Lần này thì điểm cuối của chúng ta sẽ là Sơn Tây, cho nên gọi là Due West nhé.”

“Hahaha, được, Due West, tiến lên.”

Tôi lấy điện thoại ra, xem bản đồ, sau đó nói.

“Vậy đại khái thì tuyến đường của chúng ta là: Thâm Quyến – Trường Sa – Vũ Hán – Tấn Thành, mọi người đều không có ý kiến gì chứ.”

“Không có không có.” Anh Kiệt hưng phấn nói.

“Hay là, để anh lái xe cho, anh còn chưa lái xe xịn kiểu này nữa.”

“Được thôi, vậy anh lên đi, em cũng không muốn làm tài xế cho mấy người đâu.”

Tôi cười nói, sau đó đổi chỗ với anh Bàn, quay lại hàng sau, cô ấy cũng đi theo ra hàng ghế sau.

Không bao lâu sau, một đám người đến đường cao tốc, tôi thấy một dãy xe xếp lấy thẻ trước mắt thì nhíu mày.

“Thế này thì nhiều người quá đi.”

Chính ngay lúc này, trong lúc vô ý tôi đã thấy được khuôn mặt như con heo của anh Bàn.

“Anh Bàn, anh sao thế?”

Tôi hiếu kỳ hỏi.

“Này, cậu nhìn cô ấy kìa.”

Anh Bàn vểnh mổi, ý bảo tôi nhìn sang bên trái.

Chỉ thấy bên trái có một chiếc BMW 5x màu trắng, bên trong, bên trong có một người đẹp tầm 20 tuổi, búi tóc, mang kính mát, nhưng thông qua mũi, miệng và nửa dưới khuôn mặt, có thể phán đoán rõ ràng đây chắc chắn là một mỹ nữ.

“Anh đừng mơ nữa, chắc chắn người ta không nhìn trúng anh đâu.”

Tôi đả kích.

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容