SỰ TRẢ THÙ CỦA NGƯỜI VỢ: ÁC MỘNG TRỞ VỀ (CHƯƠNG 16)

CHƯƠNG 16

Tôi không biết Tân Chí Viễn kiếm tiền bằng cách nào, nhưng một tuần sau Tất Phán Phán nói với tôi rằng cô ta đã nhận được tiền.

Tất Phán Phán rất hạnh phúc, niềm vui mà đồng tiền mang lại khiến cô ta nhận ra tình yêu không đáng một đồng. Tiền bạc quan trọng hơn tình yêu nhiều.

“Trước kia em quá ngu, còn mong anh ta ly dị vợ, muốn kết hôn với anh ta rồi hạnh phúc bên nhau. Nhưng giờ nhìn xem, kết hôn rồi có ích gì? Đàn ông ai chẳng đứng núi này trông núi nọ, làm sao đảm bảo được kết hôn rồi anh ta không tiếp tục cặp kè nhăng nhít. Thà rằng lấy tiền của anh ta đi mua túi múi nước hoa còn có ích hơn”.

Tôi cười nhạt. Đúng là góc nhìn của kẻ thứ ba, trên đời này không có đàn ông tốt, tất cả đàn ông đều sẽ ngoại tình.

Tiệm nail của Tất Phán Phán khai trương rồi, cô ta thuê thêm hai cô nhân viên, mặt bằng thuê ở khu trung tâm thương mại tấc đất tấc vàng, sau đó còn sửa sang trang trí lại theo ý thích của cô ta.

Cô ta phàn nàn với tôi chưa kinh doanh mà đã tốn vài trăm triệu.

Tôi tính toán giúp cô ta, có lẽ sắp đến lúc đòi món tiền thứ hai rồi.

Tốc độ tiêu tiền của Tất Phán Phán nhanh hơn tôi tưởng. Chưa đến một tháng cô ta đã muốn tìm Tân Chí Viễn để đòi thêm.

Có lẽ do lần đầu đòi được tiền quá thuận lợi, lần này cô ta định gặp Tân Chí Viễn rồi trực tiếp đòi 3 tỷ rưỡi.

Cô ta lo lắng hỏi tôi: “3 tỷ rưỡi liệu có quá nhiều không? Nhỡ đâu anh ta tức lên block em rồi mặc kệ em muốn làm gì thì làm thì sao?”

Tôi đã nói với cô ta rằng sẽ không có chuyện đó. Tân Chí Viễn rất giàu, sẽ không vì vài tỷ cỏn con mà mạo hiểm. Dù sao sự nghiệp danh tiếng của anh ta cũng rất quan trọng.

Tôi thực sự không hiểu nổi, tại sao cô ta không lo Tân Chí Viễn sẽ gọi cảnh sát? Trong suy nghĩ của kẻ thứ ba, thực sự không có bất kỳ khái niệm nào về luật pháp, trách nhiệm hay đạo đức sao?

Vào đêm Tất Phán Phán đòi tiền, Tân Chí Viễn bị mất ngủ, nửa đêm tỉnh dậy, tôi thấy anh ta đứng trên ban công hút thuốc. Ánh trăng chiếu lên mặt anh ta, nhìn trông có chút đáng thương.

Tôi trở mình tiếp tục ngủ, ngoài trời quá lạnh, chăn bông thật ấm áp dễ chịu.

Tôi đã nói với Tất Phán Phán rằng phải tốc chiến tốc thắng, không được phép để anh ta có cơ hội do dự.

Bị Tất Phán Phán ép bức, Tân Chí Viễn ngày nào cũng ủ rũ buồn rầu, bộ dạng ngập tràn tâm sự.

Thời cơ gần đến rồi.

Bữa tối hôm đó, tôi nói với Tân Chí Viễn: “Hôm nay đồng nghiệp kể cho em nghe về một vụ án giết người ở quê cô ấy. Em bị shock luôn. Thủ đoạn phạm tội của tội phạm bây giờ kinh khủng thật.”

Tân Chí Viễn không quan tâm đến những gì tôi nói, tiếp tục cúi đầu ăn.

Bị hành hạ đến sứt đầu mẻ trán, đương nhiên không có hứng trò chuyện. Tôi hiểu, không trách anh ta.

Tôi nói tiếp: “Có một người đàn ông muốn giết người yêu của mình vì tranh chấp tài sản. Khéo là nhà anh ta bán bóng bay, nên anh ta đã bơm khí carbon monoxide vào những quả bóng bay đó, cố tình buộc dây thật lỏng lẻo để khí dễ thoát ra ngoài. Khi người yêu ngủ say, anh ta đóng kín cửa và cửa sổ rồi chạy ra ngoài uống rượu. Sáng hôm sau trở về nhà, anh ta giả vờ hoảng hốt la hét, nếu cảnh sát không nghi ngờ, ai cũng sẽ nghĩ do cô gái bị ngộ độc khí, làm gì có ai nghĩ là do anh ta làm? ”

còn tiếp…

Nếu bạn thấy bài viết hữu ích đừng quên dành tặng tác giả 1 like nhé ^^!

Bài viết đã được bảo vệ bản quyền bởi:

Content Protection by DMCA.com
Group: Chia sẻ tin tức Weibo24h

Group chia sẻ tin tức Wibo24h

Admin: Trần Ngọc Duy

Trang Facebook của admin

Group: Hội Tự Apply học bổng Trung Quốc

Group chia sẻ, hướng dẫn, hỗ trợ tự Apply học bổng Trung Quốc

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容