SỰ TRẢ THÙ CỦA NGƯỜI VỢ – ÁC MỘNG TRỞ VỀ (CHƯƠNG 1)

CHƯƠNG 1

Một giờ đêm, tôi nhận được cuộc gọi từ bệnh viện, chồng tôi – Tân Chí viễn bị rách cơ do vận động quá sức, đang nằm trong phòng cấp cứu.

Lúc đầu, tôi còn tưởng mình nghe nhầm. Không phải Tân Chí Viễn đi công tác ở Giang Tô sao? Sao lại có thể xuất hiện ở bệnh viện địa phương. Hơn nữa, đêm hôm khuya khoắt lại vận động quá sức dẫn đến bị rách cơ?

Thật là vớ vẩn!

Lái ô tô đến bệnh viện, tôi cố gắng tìm một lời giải thích hợp lý cho sự việc này, nhưng câu trả lời đã rõ mười mươi, mọi lời giải thích trở nên nhạt nhoà và ngu ngốc.

Tôi lạnh toát cả người, tay cứ run lên, suýt không cầm được lái.

Tôi và Tân Chí Viễn là bạn học đại học, yêu nhau năm 21 tuổi, cưới nhau năm 26 tuổi, đến nay đã được ba năm, vợ chồng yêu thương lẫn nhau, tình đầu ý hợp. Sao anh ta có thể làm như vậy với tôi?

Hơn nữa, tôi vừa mang thai đứa con của anh ta, tuần trước anh ta còn cùng tôi đi khám.

Tân Chí Viễn đang nằm tái nhợt trên giường bệnh, thấy tôi bước vào, mặt anh ta càng tái hơn. Tôi liếc nhìn xung quanh, không tìm thấy phụ nữ khả nghi nào ngoại trừ các bác sĩ và y tá.

“Chuyện gì vậy? Anh không đi công tác sao?” Tôi vội hỏi, trong lòng lóe lên một tia hy vọng, mong anh ta có thể cho tôi một lời giải thích chính đáng.

“Em ký trước đi, anh sẽ nói chi tiết với em sau.” Tân Chí Viễn né tránh, đưa mắt nhìn y tá bên cạnh với vẻ ngượng ngùng.

Y tá đưa cho tôi thông báo phẫu thuật. Tân Chí Viễn vận động quá sức, chân và cơ bụng bị rách, cần được phẫu thuật ngay lập tức.

Khi Tân Chí Viễn đang phẫu thuật, tôi hỏi bệnh viện thì mới biết anh ta được xe cứu thương 120 đón từ một khách sạn 4 sao.

Tôi gọi cho khách sạn để xác minh tình hình.

Câu trả lời của khách sạn khiến mọi hy vọng của tôi lập tức tiêu tan: đêm qua, Tân Chí Viễn thuê phòng với một người phụ nữ, người gọi cấp cứu cũng chính là cô ta.

Sự thật tựa như con dao vô hình cắt vào da thịt, tôi cố gắng hít thở để giảm cơn đau đang xuyên thấu.

Tôi cố gắng hết sức để giữ chặt điện thoại, như thể nó là cổ của Tân Chí Viễn. Tôi thực sự mong đó là cổ của anh ta.

Tôi yêu cầu khách sạn cung cấp danh tính của người phụ nữ. Nhân viên khách sạn từ chối tôi, nói rằng họ không thể tiết lộ thông tin của khách, tôi chỉ đành hỏi Tân Chí Viễn thuê phòng với ai.

Khi Tân Chí Viễn ra khỏi phòng phẫu thuật, tôi đã hoàn toàn bình tĩnh lại.

Y tá sắp xếp cho Tân Chí Viễn rồi rời đi. Tôi giúp anh ta đắp chăn bông dưới chân, hỏi anh ta một cách bình tĩnh: “Cô ta là ai, hai người bên nhau bao lâu rồi?”

Tân Chí Viễn không dám nhìn tôi, cúi đầu không nói, mất một lúc lâu mới nặn ra được một từ xin lỗi.

Một câu xin lỗi có tác dụng gì? Những tổn thương mà tôi phải chịu, dù có trăm ngàn câu xin lỗi cũng không thể bù lại.

“Cô ta là ai? Hai người quen nhau bao lâu rồi?” Tôi tiếp tục truy hỏi. Không biết là người đẹp nào có thể khiến Tân Chí Viễn phản bội lại tình cảm 8 năm, lại còn cùng cô ta điên cuồng đến mức rách cơ phải làm phẫu thuật?

còn tiếp…

Nếu bạn thấy bài viết hữu ích đừng quên dành tặng tác giả 1 like nhé ^^!

Bài viết đã được bảo vệ bản quyền bởi:

Content Protection by DMCA.com
Group: Chia sẻ tin tức Weibo24h

Group chia sẻ tin tức Wibo24h

Admin: Trần Ngọc Duy

Trang Facebook của admin

Group: Hội Tự Apply học bổng Trung Quốc

Group chia sẻ, hướng dẫn, hỗ trợ tự Apply học bổng Trung Quốc

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容