Những Mẩu Chuyện Kinh Dị Tôi Giấu Tận Dưới Đáy Hòm ( Phần 4/7)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
—————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

Nguồn : https://zhuanlan.zhihu.com/p/41811141?

———————————

Những mẩu chuyện kinh dị tôi giấu tận dưới đáy hòm

11. Mấy tháng trước, công ty cấp cho tôi một cái điện thoại mới, là kiểu Nokia sắp lỗi thời, chỉ có những chức năng cơ bản nghe gọi, nhắn tin, lên mạng…

Tôi cũng có điện thoại riêng nên cũng không để ý cái máy này lắm toàn ném ở bàn ăn, con trai thường lấy nghịch. Một tối, cũng như mọi hôm, sau khi ăn xong, con trai giở điện thoại ra xem. Tôi thì bận rộn công việc cũng không để ý.

Khi sắp đi ngủ, tôi ghé qua phòng con trai, nó đã ngủ rồi, trên tay vẫn cầm cái điện thoại đó.

Tôi mở khóa, liếc qua một chút, màn hình, thời gian, và một số cài đặt khác đều đã bị đổi. Tôi cười lắc đầu, quả đúng là trẻ con.

Tội lại mở album ảnh, muốn xem thường ngày con trai đã chụp những gì, nhưng trong vô số những tấm ảnh tôi nhìn thấy bức ảnh đó.

Như có ai đó đã chụp hình con trai tôi đang ngủ từ trên không trung, trên màn hình vẫn còn nửa bên mặt một người đang cười lạnh.

12. Trời về khuya, đèn đường vàng vọt, lá rơi lượn vòng trên không trung rồi mới nhẹ nhàng đáp đất.

Có một ông cụ ngồi một mình trên cái ghế dài trong công viên, vẻ mặt ông mờ mịt, không biết nhà mình ở đâu, không biết mình đang ở đâu, cũng không biết mình phải làm gì bây giờ.

Đến cả chính mình là ai cũng không biết.

Nhưng ông biết có một bà lão móm mém, trên mặt đầy nếp nhăn đang đứng trước mặt ông.

Bà lão mỉm cười nói: 

– Bây giờ đến lúc ông ước điều ước thứ ba rồi, điều ước cuối cùng.

– Điều ước thứ ba? – Ông lão ngạc nhiên hỏi. – Tôi có ước điều thứ nhất và thứ hai đâu, sao lại có điều ước thứ ba?

Bà lão nói: 

– Điều ước thứ hai của ông là quên đi tất cả, để tất cả quay về trước lúc ước điều ước thứ nhất, để mọi chuyện như chưa từng xảy ra.

– Được, thử cũng chẳng sao. – Ông lão nhún vai, – Tôi muốn biết tôi là ai.

– Hừm… hay đấy… – Bà lão cười cười, thân thể tan biến, vĩnh viễn không bao giờ tồn tại nữa. Tiếng nói của bà lão vẫn vang vọng qua tầng cây…

– Đó chính là điều ước đầu tiên của ông.

13. Sau khi sinh em bé, tôi, vợ tôi và cả em bé của chúng tôi cả nhả ba người chuyển đến căn nhà ở ngoại ô, nơi đó rất yên tĩnh,

Chúng tôi mua sắm rất nhiều đồ dùng cho bé, sữa, bỉm, xe nôi, và một người máy giám sát trẻ em.

Một máy thu và một máy phát, máy thu đặt trong phòng của bé, máy phát đặt trong phòng vợ chồng tôi, khởi động cả ngày.

Tất cả động tĩnh trong phòng con chúng tôi đều có thể nghe thấy, con khóc là chúng tôi biết.

Một chiều, tôi đang đọc sách trong phòng, trong máy phát truyền ra khúc hát ru mà vợ tôi thường hát.

Bé con không phát ra tiếng động, chắc là đang ngủ rồi.

Lúc này, tôi nhìn ra cửa sổ thì thấy vợ tôi vừa đi siêu thị về đang xách đống túi lỉnh kỉnh mở cửa chuẩn bị vào nhà.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容