Có chuyện sủng nào ngọt đến mức không có chút ngược nào luôn không?(2/2)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Tôi liền nghĩ, Lăng Tiêu đi đóng phim nhiều năm thế rồi, chắc sớm đã diễn giỏi mấy cảnh hôn nhau này rồi, chuyện này cũng không đáng là gì.

Nhưng tôi vẫn lấy tay sờ má, thẹn thùng nói: “Hôn thế nào đây?”

Lăng Tiêu bất ngờ nói: “Cậu chưa hôn bao giờ hả?”

Gật đầu là nhận thua chắc rồi! Tôi liền lập tức nói: “Đâu có! Chẳng qua, lâu quá chưa hôn thôi…”

“Vậy thì cậu cứ phối hợp với tôi là được rồi, cậu biết mở miệng ra không?” Lăng Tiêu hỏi.

Tôi gật gật đầu.

“Yên tâm đi, tôi không lè lưỡi ra đâu.” Trong giọng nói của Lăng Tiêu có chút ý cười.

Tôi căng thẳng móc móc móng tay, tưởng tượng ra cảnh ấy suýt nữa thì căng thẳng đến bật khóc rồi.

Chuyện này cũng đáng giận quá rồi chứ.

Không phải nói là đi học thay một hôm thôi hay sao, sao tôi lại phải lâm vào bước đường bán thân này cơ chứ?

Càng nghĩ càng đau lòng mà.

Tôi lau giọt nước mắt trên khóe môi, lớn tiếng nói: “Không có gì đâu, cùng lắm thì diễn lại mấy lần thôi.”

4.

Giờ ra chơi thấm thoát trôi qua.

Tôi với Lăng Tiêu đứng trên bục giảng.

May thay lúc diễn tập khi đó, tôi cũng không đọc thoại lắp ba lắp bắp nữa.

Lúc nghe thấy câu thoại quen thuộc đó, tâm trạng tôi liền trở nên hứng khởi, cảnh hôn nhau tới rồi.

Lăng Tiêu nắm lấy tay tôi, mu bàn tay cậu ấy nổi lên những đường gân xanh, đôi mắt cậu ấy như ẩn chứa niềm xúc động vô hạn.

“Anh nói gì với em em cũng không tin, không lẽ em muốn anh moi tim mình ra cho em xem hay sao?”

Lúc đó, tôi cảm thấy như bản thân là người yêu của cậu ấy thật vậy.

Lăng Tiêu từ từ đến gần, cậu ấy chạm tay vào mặt tôi.

Tôi cố gắng kìm nén sự chấn động trong lòng, tôi nhắm mắt lại như thể đang đón nhận cái chết vậy.

Cảm giác mềm mại thoáng qua, sau đó làm cảm giác như răng mình chạm phải một vật cứng khác vậy đó.

“Suỵt…” Tôi nghe thấy âm hít mũi của Lăng Tiêu.

Trong phòng bỗng nhiên im lặng đến đáng sợ.

Tôi không nhịn nổi nữa nên mở mắt ra, ẩy, góc này cũng lạ quá rồi chứ?

Sao răng của tôi… lại chạm vào mũi của Lăng Tiêu vậy?

Thầy cầm cốc nước đập lên bàn một cái, như thể không kìm nén được nữa mà hét lên: “Sao chị lại thi vào đây được vậy? Sao lúc hôn nhau chị lại cứng đờ như một tảng đá thế hả? Lại còn va phải mũi của Lăng Tiêu nữa?”

Âm thanh vừa dứt, cả lớp không nhịn cười được nữa, cả phòng học như muốn rung chuyển vậy.

Lăng Tiêu lấy tay xoay mũi, cúi đầu không nói lời nào.

Trong lòng tôi rất áy náy, liền lên tiếng xin lỗi nói: “Xin lỗi nha, có phải bị thương rồi hay không?”

Lăng Tiêu vẫy vẫy tay.

Trong lòng tôi và hoảng loạn vừa quan tâm, tôi nắm lấy tay cậu ấy đặt lên trên bục giảng ở sau lưng.

Hình như Lăng Tiêu không nghĩ tôi lạnh mạnh đến thế, biểu cảm của cậu ấy chó chút hoảng loạn: “Đừng…”

Không kịp nữa rồi.

Trước ánh nhìn của tất cả mọi người, một vệt máu cam từ từ chảy ra từ trong chiếc mũi cao của cậu ấy.

5.

Tạm biệt nhé, hành tinh này ơi!

Giữa lúc đau khổ đó, tôi thầm hỏi, bây giờ tôi di dân sang hành tinh khác thì có còn kịp nữa không?

Vừa tan học, tôi liền nhanh chóng thu dọn sách vở, nhanh chóng che mặt chạy về ký túc xá, tôi kéo rèm lại, rồi bay lên giường nằm, bắt đầu giả chết.

Ồn ào quá đi, có người đang cười nói om sòm.

Lộ Đường Đường ngồi ở giường dưới, khõ khõ giường tôi nói: “Ha ha ha, Ngu Chúc à, cậu xem người ta đang chia sẻ cái bài post này nè.”

Tin cực hot trên siêu thoại hôm nay, em trai quốc dân cùng với một bạn nữ được thầy giáo bảo diễn một vở tùy hứng.”

“Cô gái đó may mắn vô cùng, lại còn được diễn cảnh hôn nhau với em trai quốc dân.”

“Nhưng mà cô ta diễn không tốt, hình như đã làm cho mũi của em trai quốc dân bị chảy máu rồi.”

“Cô gái này cũng mạnh mẽ quá rồi chứ, tiếc là hôm nay tôi không có đi học tiết diễn xuất đó…”

“Ầy, Ngu Chúc à, cậu biết bạn nữ đó là ai không vậy?”

Tôi lạnh lùng cười rồi trả lời: “Là Lộ Đường Đường á!”

Lộ Đường Đường không hiểu liền “Hả” một tiếng.

“Bạn nữ đó là tớ đó, người hôn Lăng Tiêu cũng là tớ luôn.” Tôi chầm chậm nói, sau đó tàn nhẫn nói cho cậu ấy biết sự thật.

“Nhưng mà cục cưng à, tớ lấy tên với mã số sinh viên của cậu đi học đó!”

“Trời ơi!” Lộ Đường Đường thất thần ngồi xuống giường.

6.

Có lẽ do có thêm sự giúp sức của fan của Lăng Tiêu.

Sau khi bài post đó bị một page lớn đăng lên, thì đã hot vô cùng, leo thẳng lên hot search nữa.

Tên của Lộ Đường Đường đã bị những người nhiều chuyện tìm ra, cậu ấy lo lắng ngồi khóc mãi trong ký túc xá: “Tớ không muốn đi học nữa đâu!”

“Tớ bị fan cậu ấy mắng mỏ trên mạng thì cũng thôi đi, lúc đi học nhất định cũng sẽ bị cười nhạo.”

“Hu hu hu, Ngu Cúc à, sau này cậu giúp mình đi học cái lớp diễn xuất đó đi, dù sao đó cũng chỉ là lớp tự chọn thôi, cậu không nói thì không ai biết đâu mà!”

Tôi mở Weibo để xem sơ qua, nhiều fan cực đoan đã bắt đầu tìm hiểu xem Lộ Đường Đường kia là ai, có lẽ nếu như chuyện này càng làm thì càng trở nên tồi tệ mất.

Thủ phạm của chuyện này chính là tôi, tôi chỉ đành đồng ý: “Được rồi, tớ sẽ cố gắng giải quyết chuyện này.”

Tôi chuẩn bị đi tìm Lăng Tiêu.

Đây là chuyện do fan của cậu ta làm, dĩ nhiên phải đi tìm thần tượng để tính sổ rồi.

Nhưng tôi không ngờ rằng, tôi còn chưa kịp đi tìm cậu ấy, thì cậu ấy đã tự mình đến tìm Lộ Đường Đường rồi.

_Còn nữa_

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容