SỰ TRẢ THÙ CỦA NGƯỜI VỢ: ÁC MỘNG TRỞ VỀ (CHƯƠNG 12)

CHƯƠNG 12

Tôi đã lắp định vị và máy nghe trộm trên xe Tân Chí Viễn. Ba ngày sau, cuối cùng anh ta và Tân Chí Viễn lại tiếp tục hẹn hò.

Tôi gửi địa chỉ cho Triệu Chinh và đợi ở nhà.

Buổi tối, Triệu Chinh gửi cho tôi một tin nhắn WeChat, nói rằng nhiệm vụ đã hoàn thành xuất sắc, yêu cầu tôi trả nốt tiền.

“Khi nào chồng tôi về, tôi sẽ kiểm tra rồi thanh toán.” Tôi trả một nửa số tiền còn lại và đợi Tân Chí Viễn trở về nhà.

Hai giờ sau, Tân Chí Viễn quay lại với gương mặt sưng tấy, một bên kính cận bị vỡ, bước đi chân trước chân sau, suýt nữa ngã sấp lúc bước vào cửa.

“Chí Viễn! Anh bị sao vậy?” Tôi ân cần hỏi han anh ta, đỡ anh ta ngồi xuống ghế sô pha, đưa cho anh ta một túi nước đá.

“Hôm nay thật là xui xẻo,” Tân Chí Viễn nói, “Đang yên đang lành tự nhiên va phải một thằng thần kinh. Cứ như con chó điên vậy!”

“Những vết thương này là do anh ta gây ra?” Tôi thương cảm nhìn anh ta, đúng thật là xui xẻo, phần da sau gáy cũng rách cả ra rồi.

“Ừ.Đúng là thằng điên.”

“Anh không gọi cảnh sát sao? Loại thần kinh này nên bị ngồi ở đồn cảnh sát hai ngày!” Tôi phẫn nộ nói.

Ha ha, anh ta có dám gọi cảnh sát không? Tên cặn bã và cô bồ nhí, anh ta có ăn gan hùm mật gấu cũng không dám làm to chuyện?

“Không. Quên đi, bọn thần kinh thì quan tâm làm gì!” Tân Chí Viễn nhăn nhó: “Anh đi tắm, trên người dính đầy dấu giày của thằng đó.”

“Được rồi, đi ngay đi.” Tôi suýt nữa bật cười.

Chắc Tất Phán Phán cũng đã về nhà. Tôi tính toán thời gian và nhấc điện thoại để gửi tin nhắn cho cô ta.

“Hôm nay chị xem được một bộ phim truyền hình hay lắm, muốn giới thiệu cho em”.

Cô ta rất nhanh trả lời tôi bằng một chuỗi biểu cảm khóc lóc, trông rất đáng thương, như thể cô ta vừa phải chịu ấm ức gì ghê gớm lắm.

“Sao vậy? Có chuyện gì xảy ra sao?” Tôi hỏi.

“Đúng là điên mất. Hôm nay em hẹn hò với bạn trai, bỗng nhiên người yêu cũ xuất hiện rồi làm loạn, còn đánh bạn trai em một trận nữa.”

Tôi nhanh chóng hỏi cô ta lý do.

Tất Phán Phán nói: “Em không biết! Đúng là không hiểu nổi! Em rõ ràng đã chia tay với anh ta mà anh ta vẫn xưng là bạn trai, nói rằng em lừa dối, chân đạp hai thuyền, bảo bạn trai em nhìn rõ bộ mặt thật của em.”

Triệu Chinh làm tốt như vậy sao? Thật muốn tặng cho anh ta một tràng vỗ tay.

“Bạn trai của em tức giận đến mức đánh không lại anh ta.Xung quanh bao nhiêu người vây vào hóng hớt, đúng là xấu hổ chết mất!” Tất Phán Phán than vãn, “Chị nói xem anh ta có phải bị điên không? Em có động gì đến anh ta đâu, anh ta làm vậy để làm gì?”

Anh ta làm vậy để làm gì? Để lấy tiền của tôi chứ còn gì nữa.

Tôi tiếp tục gõ: “Sau đó bạn trai em có hiểu nhầm em không?”

“Sao không hiểu nhầm cho được! Anh ấy nghĩ em chân đạp hai thuyền, bọn em còn cãi nhau to một trận!”

“Sao lại cãi nhau cơ chứ?” Tôi lắc đầu. Đáng ra nên xông vào đánh nhau mới phải.

Tân Chí Viễn từ trong phòng tắm đi ra, trên mặt càng hiện rõ vết bầm tím, tôi xúc động đến mức muốn cho Triệu Chinh thêm vài ba triệu.

Tân Chí Viễn tâm trạng rất chán nản, thậm chí không thèm hỏi han tôi như thương lệ, ủ rũ lên giường đi ngủ.

Chắc trong lòng anh ta đang rất đau đớn? Giành bao nhiêu tiền bạc và tâm sức cho tình yêu đích thực, nay bỗng nhiên bị cắm sừng, bị đánh, cậu “em trai” vừa mới hồi phục không cẩn thận lại bị thương tiếp.

còn tiếp…

Nếu bạn thấy bài viết hữu ích đừng quên dành tặng tác giả 1 like nhé ^^!

Bài viết đã được bảo vệ bản quyền bởi:

Content Protection by DMCA.com
Group: Chia sẻ tin tức Weibo24h

Group chia sẻ tin tức Wibo24h

Admin: Trần Ngọc Duy

Trang Facebook của admin

Group: Hội Tự Apply học bổng Trung Quốc

Group chia sẻ, hướng dẫn, hỗ trợ tự Apply học bổng Trung Quốc

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容