[ZHIHU] GẶP LẠI BẠN TRAI CŨ LÀ CẢM GIÁC THẾ NÀO? (PHẦN 2)

[zhihu] Gặp lại bạn trai cũ là cảm giác thế nào? 

Dịch bởi: Phi Hành Gia – 宇航员 | Vui lòng không repost khi chưa nhận được sự cho phép của mình!

________________________

Trước giờ tôi chưa từng tham gia mấy cuộc hẹn như vậy, cho nên tôi không có lễ phục.

Lục Dương bèn đưa tôi đi mua đồ, anh ấy lấy một chiếc váy dài màu sâm panh đưa cho tôi. Lúc vừa ra khỏi phòng thử đồ, tôi thấy ánh mắt anh ấy sáng lên. Trong gương phản chiếu hình ảnh tôi với những đường cong hoàn hảo. Chiếc váy này vậy mà tôn dáng tôi quá đi.

Là một bữa tiệc nhỏ. Từ lúc tôi bước vào, có rất nhiều tầm mắt hướng về phía tôi.

Tôi có chút ngượng ngùng, trước giờ chưa từng có nhiều người để ý đến tôi như thế, Lục Dương nắm chặt lấy tay tôi, hơi nghiêng đầu, tay đặt lên eo tôi, bảo:” Không sao đâu, thả lỏng một chút.”

Tôi cố gắng bảo bản thân thả lỏng, thế nhưng ngược lại, tôi cảm thấy mình càng căng thẳng hơn.

Chân đi giày cao gót của tôi bị trẹo, cả người ngã vào bể bơi.

Lúc ấy trong đầu tôi chỉ có một ý nghĩ.

Mẹ nhà nó chứ, chị đây không biết bơi.

Rơi xuống nước, tôi cảm thấy ngột ngạt khó tả. Hai mắt tôi nhắm tịt, hai tay thì quơ loạn xạ lên. Từ bên trên bờ truyền tới những âm thanh sửng sốt.

Sau đó có một đôi bàn tay lớn nắm lấy cổ tay tôi, và một bàn tay khác đặt lên eo tôi và đưa tôi lên bờ.

Khoảnh khắc được hít thở lại bầu không khí trong lành, tôi thấy mình như sống lại, ôm ngực ho dữ dội, thở hổn hển.

“An Thời, em không sao chứ?” Bên tai truyền đến tiếng của Lục Dương, tôi cử động đầu để nhìn anh.

Anh nhìn tôi lo lắng, toàn thân ướt đẫm. Khỏi nói cũng biết, người vừa cứu tôi chính là anh. Xung quanh vẫn còn có vài người, tôi thu mình vào lòng anh, tay vẫn đang che trên ngực, nhỏ giọng hỏi:” Em có thể thay quần áo không?”

Lục Dương hơi ngẩn người, sau đó cười bảo:” Đương nhiên có thể rồi.”

Sau đó anh cởi áo vest khoác lên người tôi, trực tiếp bế tôi lên. Tôi kêu vài tiếng nhưng anh chẳng có vẻ gì là quan tâm, cứ thế ôm tôi đi lên tầng hai.

Từ vòng tay anh, tôi thoáng nhìn thấy những ánh mắt ghen tị và coi thường.
Lục Dương ôm tôi vào một căn phòng, sau đó tìm một bộ quần áo đưa cho tôi. Tôi đưa tay nhận lấy, nhanh chóng đi thay quần áo.

Tôi gấp gọn chiếc váy kia lại, mang ra ngoài trả cho anh:” Thật ngại quá Lục Dương, vì em mà bữa tiệc hôm nay trở nên lộn xộn quá!”

Anh ấy cũng đã thay một chiếc áo sơ mi sạch sẽ, tóc cũng gần khô, phần tóc mái ngang trán trông có chút đáng yêu.

“Không sao.” Anh nói, “Phải là anh xin lỗi mới đúng, làm em bị sợ rồi.”

Bầu không khí lại trở nên gượng gạo, tôi cắn cắn môi. Rồi anh đến gần, đưa tay xoa xoa đầu tôi:” Để anh đưa em về, về nhà tắm nước nóng, đừng để bị cảm.”

Tôi gật đầu nói, được.

Lục Dương so với Tôn Bắc Thần hoàn toàn khác nhau. Anh ấy dịu dàng hơn nhiều, dịu dàng đến mức khiến tôi rung động.

Ngồi trên con Audi A7, tôi chạm vào chiếc đai an toàn, trong lòng thầm nghĩ, đợi nhá cục cưng, chị sẽ trở thành nữ chủ nhân của em.

Đúng đó, tôi quyết định theo đuổi Lục Dương.

Đầu tiên phải tìm hiểu hình mẫu lí tưởng của anh, tôi thông qua Tôn Bắc Thần biết anh thích chơi game, rất tốt, chị đây cũng rất thích.

Tôi lại từ chỗ Tôn Bắc Thần mà xin được ID của Lục Dương. Tôi cố tình đứng chờ anh trên đường anh đi làm nhiệm vụ, cầm hẳn loại vũ khí hiện đại nhất đuổi theo anh để chém. Chém bao nhiêu nhát mà ảnh không mất chút máu nào. Ờm, cái bộ giáp này, có phải hiện đại quá rồi không?
Đương nhiên mục đích của tôi không phải là chém giết gì, tôi chỉ là muốn thu hút sự chú ý của anh thôi. Quả nhiên, đến lần chém thứ 68, trên màn hình hiện lên dòng chữ đối phương hỏi tôi đang làm gì vậy?

Tôi: Làm nhiệm vụ a.

Anh:…

Anh: Tôi không phải npc*

(*npc- Non-player character: nhân vật này được điều khiển bằng máy tính thông qua trí thông minh nhân tạo. Thông thường những NPC sẽ được nhà phát hành trò chơi tạo sẵn, kèm theo các hội thoại và người chơi có thể tương tác với chúng đến một giới hạn nào đó. Nhiệm vụ của mỗi NPC là hỗ trợ người chơi cách thức chơi, cung cấp nhiệm vụ, cũng như những tính năng trong trò chơi.)

Tôi: npc là ai?

Anh: Thôi bỏ đi, vậy cô đang làm nhiệm vụ gì?

Rất tốt, cắn câu rồi.

Sau đó, tôi cứ thế trở thành đồ đệ nhỏ của Lục Dương, cùng anh đi làm nhiệm vụ.

_____________________

(còn tiếp)

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容