[ZHIHU ASK] Nếu anh chị em của bạn không còn nữa, để lại một đứa trẻ, bạn sẽ nuôi dưỡng nó chứ?

[ZHIHU ASK] Nếu anh chị em của bạn không còn nữa, để lại một đứa trẻ, bạn sẽ nuôi dưỡng nó chứ?

Dịch bởi: Phi Hành Gia – Vui lòng không tự ý repost! 
______________________________
Năm 2008, chị gái và anh rể tôi qua đời vì tai nạn, lúc đó cháu tôi mới 1 tuổi, tôi 16 tuổi, học cấp ba.
Rất nhiều người bảo gia đình tôi đừng nhận nuôi, bố tôi không muốn nuôi, gia đình anh rể cũng không ai muốn nuôi, bởi vì anh rể tôi không còn cha mẹ nữa. Sau đó, tôi kiên trì nói với bố mẹ, nhất định phải nuôi đứa trẻ.
Hồi đó, đứa trẻ vẫn chưa biết đi, cũng chưa biết nói. Vào kì nghỉ sau khi thi trung khảo, mỗi ngày tôi đều đưa thằng bé ra sân chơi, từ từ cho thằng bé tập đi.
Rồi đến khi học ăn, từ việc bắt đầu cầm thìa, cầm đũa, tôi không cho phép bất cứ ai cho thằng bé ăn, đều là thằng bé tự mình từ từ học, cho nên từ nhỏ thằng bé đã tự mình ăn, trước nay chưa từng bỏ bữa.
Sau này đi nhà trẻ, nhà tôi cách trường hai cây số, lên 4 tuổi, thằng bé tự mình đi học.
Vì vậy từ khi còn nhỏ, thằng bé đã biết cách tự lập.
Khi thằng bé học tiểu học, tôi cũng bắt đầu học đại học rồi, không có thời gian quản, ở nhà với ông bà đã quen, rất nghịch ngợm, cũng không hiểu chuyện, gặp vấn đề sẽ không tự mình giải quyết, cũng không có người dạy bảo. Cho nên thành tích chỉ ở mức trung bình.
Vào kì nghỉ hè thằng bé tốt nghiệp tiểu học, tôi cố ý gọi điện thoại, hỏi thằng bé một vài vấn đề, phát hiện rất nhiều vấn đề thằng bé không biết, tôi hoảng loạn, thằng bé cứ tiếp tục thế này, sau này kiểm tra không nổi.
Lúc gọi điện thoại, tôi rất tức giận, cả một kì nghỉ hè, tôi mỗi ngày đều gọi điện thoại về, không cho phép thằng bé đi chơi. Sau đó, tôi mua một bộ sách ngoại khoá dành cho tiểu học và trung học, bảo thằng bé đọc, đến tối tôi sẽ gọi điện về hỏi những về những bài học đó.
Trải qua một thời gian kỷ luật, thói quen tốt lên rất nhiều, sau đó, tôi lại mua giáo trình trung cấp cho nó học, đến tối lại gọi video về dạy, thằng bé rất thông minh, tiếp thu rất nhanh.
Bây giờ thằng bé đã bắt đầu bước vào trung học, kì thi tháng đầu tiên xếp thứ hai của lớp.
Trong quá trình này, tôi đã kể cho thằng bé nghe về bố mẹ nó, cũng giảng giải cho nó hiểu về tình hình gia đình, bảo nó nên biết rằng học tập tốt chính là cách duy nhất.
Đồng thời, tôi có rất nhiều yêu cầu nghiêm khắc với thằng bé, sáng sớm mỗi ngày đều phải đến lớp đầu tiên học tập, giải lao không được ra chơi, nhất định phải xem sách, mỗi tuần đều học thuộc một trang cổ văn, mỗi ngày học 10 từ mới, ghi lại nội dung các khoá học đã hoàn thành, đồng thời yêu cầu nhất định phải chuẩn bị bài trước, cuối tuần tôi sẽ gọi điện thoại về hỏi. Về cơ bản, cuối tuần tôi đều gọi về 2 tiếng để kiểm tra tất cả mọi mặt.
Hiện tại về cơ bản đã nuôi dưỡng thói quen học tập không tồi, không cần tôi mỗi ngày gọi điện về mà tự mình chủ động học tập, phản ứng của thầy cô không tồi, thành tích từ hồi tiểu học đến giờ cũng đi lên rõ rệt.
Tôi hi vọng thằng bé sẽ thuận lợi thi cao trung, cao khảo, cùng tôi đi trên một con đường, nếu không, một đứa trẻ mồ côi cha mẹ, lại ở nhà quê, nhất định sẽ bị người đời bắt nạt.
Tôi hi vọng khi trưởng thành thằng bé sẽ hiểu, cậu của nó nghiêm khắc như thế, rốt cuộc là bởi vì muốn tốt cho nó.
Tôi hiện tại có thể cho thằng bé môi trường phát triển nhất có thể, so với điều kiện tôi năm đó đã tốt hơn rất nhiều rồi. Cho nên tất cả những thứ thằng bé cần mà tôi cảm thấy chính đáng, tôi đều có thể đáp ứng. Thằng bé muốn mua tài liệu học tập, cúp điện thoại tôi liền lên mạng đặt mua ngay. Những thứ thằng bé muốn đều có thể không cần xem giá cả, chỉ cần thích hợp đều sẽ mua. (Tôi đối với bản thân trước nay đều chưa từng phóng khoáng như thế).
Tất cả các khoản trợ cấp của trường thằng bé tôi đều từ chối, không hi vọng thằng bé sẽ khác biệt với mọi người; tình hình của thằng bé tôi cũng không cùng giáo viên thảo luận, không hi vọng thằng bé sẽ được đối xử đặc biệt; chính quyền địa phương cấp trợ cấp cho trẻ mồ côi, tôi đều từ chối toàn bộ, hi vọng cách trưởng thành của thằng bé so tất cả những đứa trẻ bình thường khác là giống nhau, cũng không hi vọng thằng bé coi việc được hỗ trợ như một thói quen.
Bởi vì muốn nuôi một đứa trẻ, sau này tôi gặp rắc rối trong việc tìm đối tượng, vốn dĩ cùng với một cô gái không tồi, nghe nói về chuyện này đều không đồng ý nữa, tôi cũng chưa từng che giấu. Bạn gái hiện tại đã có thể hiểu cho tôi, dù cho bố mẹ cô ấy có không đồng ý chuyện này, cũng không biết sau này kết cục sẽ ra sao.
Giờ đây tôi không hề hối hận khi đã quyết định nuôi một đứa trẻ. Tôi hy vọng những đứa trẻ có thể làm một người bình thường lương thiện, yêu cuộc sống và sống thật tốt.
Bản thân tôi cũng là trưởng thành trong một gia đình thiếu thốn, từ tiểu học đã không có người quản, lên đại học cũng phải dùng các khoản vay cho sinh viên, bây giờ công việc cũng coi là không tồi, cũng đã có một căn nhà cho riêng mình, tôi cảm thấy một người chỉ cần nguyện ý chịu thay đổi, cho dù điều kiện ban đầu có xấu như thế nào, đều sẽ nhận kết quả tốt đẹp.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容