Nhật ký dài ngày

Mỗi một người trên thế gian này đều có câu chuyện thuộc về riêng mình. Vui vẻ hay buồn bã chỉ họ mới biết, ai sẽ hiểu được dưới nụ cười gượng gạo sẽ là hàng nước mắt. Dáng người nhỏ bé những bước chân nặng nề ngang qua đường phố đông đúc, hàng mi dài rủ xuống che đi ánh nhìn mờ nhạt.

Mở cánh cửa bước vào nhà, ánh đèn bật sáng nhưng cô muốn tắt nó đi, trong bóng tối lạnh lẽo cô hướng về góc của căn phòng nơi mà có lẽ còn thân thuộc hơn chiếc giường êm ái.

Dựa đầu vào bức tường phía sau lưng, cô nhắm mắt lại lặng lẽ lắng nghe âm thanh quen thuộc phát ra từ chiếc điện thoại. Âm thanh đã phát đi phát lại bằng thời gian mà người rời đi… chàng trai đó cô muốn bảo vệ mãi mãi.

Cô thích anh một diễn viên với nụ cười tỏa nắng, tính cách tinh nghịch, luôn bao dung và lương thiện. Mỗi vai diễn luôn được chàng trai ấy cố gắng thể hiện từng chi tiết một cách hoàn hảo nhất, chân thành để nhân vật bước vào cuộc sống của mình, sau đó tạm biệt trọng yêu thương.

Một cuộc sống yên ổn không ồn ào, cho tới ngày danh tiếng tìm tới anh, nơi đỉnh cao là chốn bắt đầu của sự chép ép, vật lộn. Những lời bàn tán bình luận vây quanh anh từng ngày, họ ghét sự xuất hiện của anh trên đường đua.

Hôm ấy trời không mưa, cô ngồi đó sống mũi cay cay những giọt nước mắt lăn dài. Màu sắc của cuộc sống, tiếng ồn ào của sự nhộn nhịp khiến cô sợ hãi, là ai đã cướp đi lí do tồn tại của cô rồi. Thất tịch tới anh không tạm biệt không lên tiếng, lặng lẽ biến mất, họ xóa đi hình ảnh của anh, xóa đi từng nỗ lực cố gắng, từng bài hát , từng bộ phim. Còn nhớ lần cuối anh xuất hiện là nụ cười trên màn ảnh, chiếc áo sơmi trắng khoác ngoài là một bộ vest xanh. Thật đẹp…

Vậy là trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, con người còn chưa kịp bừng tỉnh chưa kịp ôm lấy đã vội tan tành. Những cuộc phỏng vấn, những gameshow mà anh tham gia cô từng nói thật nhiều không xem hết thì giờ đây nó quý giá đến nhường nào. Cô từng nói sẽ có ngày tìm gặp anh để ngắm nhìn dáng vẻ say sưa ca hát của anh trước ánh đèn sân khấu, được nghe anh tâm sự, chuyện trò, muốn thử cảm giác bị bảo vệ đuổi ra ngoài vì nán lại quá lâu, chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy thật hạnh phúc. Cô không phải người hoài niệm, nhưng lần này là một đòn đánh quá bất ngờ và sắc bén, thời gian vô tình liệu có chữa lành được vết thương lòng hay không???

Ánh trăng mờ nhạt, nhưng con người vẫn nguyện dùng cả tâm hồn để tận hưởng, sẽ có ngày mây phải tan trả lại sự dịu dàng nơi vũ trụ rộng lớn…

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容