Sự thật sau khi trưởng thành (P2)

Bao dung và yêu thương chỉ nhằm vào những vấn đề nhỏ không liên quan gì đến đúng sai. Đối với những vấn đề có nguyên tắc thì cần có thêm nhiều “phương pháp, giải pháp và cải tiến”. Nếu không, vấn đề tồn tại ở đó, và một ngày nào đó nó sẽ bùng nổ. Tình yêu thường giải quyết vấn đề tình cảm chứ không giải quyết gốc rễ của vấn đề, vấn đề là sớm muộn gì mâu thuẫn cũng sẽ bùng nổ dưới các hình thức khác nhau.

.

3. Một số việc có vẻ khó khăn, nhưng chỉ cần bạn đặt hết tâm huyết của mình để làm thì không gì có thể ngăn cản bạn.

Một người có thể đưa ra nhiều lý do để không làm điều gì đó, chẳng hạn như không chính xác, không có thời gian, quá mệt và quá vất vả, v.v.

Tôi luôn nghe thấy tiếng nói của độc giả: “Tôi rất thích viết lách, nhưng bây giờ tôi phải làm việc nên không có thời gian, và tôi không muốn nghỉ việc để viết toàn thời gian, tôi phải làm gì bây giờ?”

Tôi nhớ khi còn đi học, môi trường học ở trường rất khắc nghiệt. Bạn không được phép làm bất cứ điều gì khác trong giờ học, và đến khi bạn về nhà sau giờ học, phụ huynh lại thường vào phòng bạn để xem bạn đang làm gì.

Trong hoàn cảnh như vậy, tôi cũng có thể viết rất nhiều thứ. Cô giáo tịch thu đồ đạc của tôi, tôi không nản chí, lấy ra một tờ giấy khác trong ngăn kéo và tiếp tục viết.

Gia đình tôi phản đối việc viết lách của tôi, trong một thời gian không có chuyện gì xảy ra, họ dạy tôi và nhắc nhở tôi rằng tôi đã “đi nhầm đường” và “đi chệch hướng”. Không có gì, cùng lắm là cãi một trận.

Sau một vài lần cãi vã, bố mẹ quyết định nói chuyện vui vẻ với tôi thay vì dùng những cách chửi thề thô thiển trước đây. Sau khi tôi bình tĩnh lại và giao tiếp tốt, gia đình không còn can thiệp vào việc viết lách của tôi nữa.

Sau khi làm việc, tôi có nhiều thời gian hơn lúc còn đi học, và gõ trên máy tính nhanh hơn nhiều so với viết bằng tay. Tôi nhớ rằng tôi đã từng viết rất chậm, tay tôi thì vụng về, tôi phải vật lộn với cây bút cả ngày, và tôi thường không thể viết được bất kỳ cái gì sau một tiết học.Dưới tình huống đó, tôi vẫn có thể viết được một cuốn sách, vậy thì bây giờ tôi hoàn toàn không có tư cách để nói “không có thời gian”.

Tôi biết một tiền bối nhưng không tiện tiết lộ tên ở đây. Anh ấy là một người nổi tiếng trên mạng. Ngay cả khi đi công tác, cứ hai ngày anh ấy vẫn có thể duy trì tốc độ viết blog, cứ như vậy, kiên trì sáu bảy năm.
“Miễn là bạn ít truy cập Internet, bạn sẽ luôn có thời gian để viết.” Anh ấy nói với tôi mẹo để tăng tốc độ viết.

Tôi đã gặp rất nhiều người, khi mà họ nhìn thấy đồ của Apple, mặc dù rất thích nhưng câu đầu tiên tôi nghe luôn là: “À, đồ của Apple quá đắt, mua không nổi.”
Tôi còn có một người bạn thu nhập hàng tháng vài nghìn nhân dân tệ, ăn, uống và thuê nhà ở Bắc Kinh, nên cuối cùng chẳng còn bao nhiêu.
Nhưng trên tay anh ấy luôn là thiết bị của Apple. Apple Watch, MacBook, iPhone và iPad. Chúng được thay đổi liên tục mỗi khi cập nhật phiên bản mới và tất cả đều là hàng đập hộp.

Tôi hỏi anh ấy: “Bình thường nhìn anh tiêu khá là hoang. Vậy anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy để mua trọn bộ thiết bị của Apple?”
Anh ấy liền trả lời tôi: “Đối với thứ mà mình thích ấy, đừng chỉ nói ngắm là được, nếu bạn thực sự muốn nó, bạn chắc chắn sẽ có được. ”

Nếu bạn thật sự tập trung làm điều gì đó, người khác sẽ không thể ngăn cản bạn được đâu. Nói tóm lại một câu là: Tôi không sợ hàng ngàn người ngăn cản, nhưng tôi sợ chính mình sẽ đầu hàng.

Nguồn:https://www.zhihu.com/question/29064753/answer/52696518

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容