TRỐN THOÁT KHỎI MẬT THẤT – TRÒ CHƠI 4 GÓC (PHẦN 8/8)

TRỐN THOÁT KHỎI MẬT THẤT – TRÒ CHƠI 4 GÓC (PHẦN 8/8)

 

Cánh cửa căn phòng mật thất đầu tiên mở ra, tôi nhận được câu đố: nghe một dãy mật mã mở cửa của một giọng nam thì thầm giữ hàng loạt tiếng kêu gào thảm thiết.

Câu đố căn mật thất thứ hai là tìm trong bể sơn chân tay bị gãy của một con búp bê bê bết máu, đặt nó lên chiếc đàn organ như một trò chơi xếp hình, vì thế cánh tay của tôi bị nhuộm đỏ.

Trong căn phòng thứ 3, tôi nhìn thấy thi thể của một người chơi trước. Tôi đỡ anh ta dậy, lấy tay anh ta làm dây dẫn điện để mở cửa…

30 căn mật thất này đầy rẫy nguy hiểm, tôi thực sự đã tự mình vượt qua từng cái một.

Dường như tôi đã không còn là chính mình.

Thế nhưng mọi chuyện sắp kết thúc thật rồi, vượt qua 30 cánh cửa, phía trước chính là “phần thưởng”, cũng chính là Tử Nghiên.

Trong quá trình giải đố, tôi đã đi qua thi thể của 3 người chơi khác. Có lẽ, tôi chính là người về nhất của vòng chơi lần này.

Tử Nghiên đang ở phía sau cánh cửa này đợi tôi.

Tôi đập mạnh cửa, hét lên đòi những kẻ đứng sau nhanh chóng mở cửa ra.

Trong màn hình điện thoại, căn phòng của Tử Nghiên cũng vang lên tiếng đập cửa không ngừng.

Tử Nghiên, đợi tớ.

Đợi tớ!

————————————————

Khoảnh khắc cánh cửa được mở ra, trái tim tôi như thắt lại. Cô gái bị trói trên ghế đang run rẩy sợ hãi, cô ấy đang đợi tôi đến cứu, cô ấy sắp được tự do.

Nhưng, cô ấy không phải Tử Nghiên.

Cô gái bị bịt mắt nghẹn ngào co người lại, sợ hãi trước sự tiếp cận của tôi.

Nhưng tôi không hề quen cô ấy.

Trong đầu tôi vang lên từng tiếng nổ, tinh thần rơi vào trạng thái hoảng loạn, tựa như đây chỉ là một giấc mơ.

Tôi cúi đầu nhìn điện thoại, có một người khác đã xông vào căn phòng của Tử Nghiên, nhưng kẻ đó không phải tôi, là một “người chơi” khác.

Tử Nghiên thoát khỏi trói buộc, với tay cởi bịt mắt, nhưng kẻ trước mặt lại rút con dao phát ra ánh sáng đầy sắc lạnh, xuyên thẳng vào eo cô ấy.

Tiếng hét của Tử Nghiên, tiếng cười hung dữ phát ra từ loa ngoài điện thoại, đinh tai nhức óc.

…Sai sót ở đâu? Rốt cục tôi đã đoán sai ở đâu?

Tôi nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, nước mắt lăn dài trên gò má. những thứ đã xảy ra những ngày qua như hiện lên trước mắt.

Tôi nhớ về người đàn ông áo đen muốn đột nhập vào nhà bạn tôi đêm đó. Chẳng lẽ tôi đã bị bọn chúng theo dõi?

Tôi nhớ về đoạn giới thiệu của Tử Nghiên trên trang web. Giờ tôi mới phát hiện ra, những dòng giới thiệu đó là muốn nhắm vào tôi, muốn kích thích tôi lún sâu hơn vào trò chơi này. 

Nói cách khác, sau khi đăng nhập, tôi đã bị những kẻ đứng sau nắm rõ thân phận. Nếu tôi không tải phần mềm đó về, có lẽ Tử Nghiên sẽ được sống lâu thêm một chút.

Còn gì nữa…Tôi đã bỏ qua điều gì nữa…

Trong màn hình, Tử Nghiên ôm eo, lảo đảo lết về phía cửa sổ. Cô ấy muốn nhảy xuống sao?!

Không được, Tử Nghiên!

Cô ấy không muốn trở thành món đồ chơi trong tay những kẻ độc ác đó dù bất cứ giá nào?

Cửa sổ?

Đến lúc này tôi mới nhận ra, manh mối mấu chốt dẫn tôi đến căn phòng này chính là cửa sổ!

“AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!”

Tôi không ngừng hét lên, âm thanh chói tai khiến cô gái trước mặt tôi sợ hãi. Tôi hoàn toàn không quan tâm đến cô ấy mà điên cuồng lao về phía cửa sổ…

Tử Nghiên và tôi xé rèm cùng một lúc.

Tử Nghiên kinh ngạc đứng chôn chân tại chỗ, nỗi kinh hoàng của cô ấy dường như xuyên qua màn hình, tập kích về phía tôi.

Đúng vậy, tôi đang đứng trước cửa sổ, nhìn vào màn hình LED khổng lồ bao phủ tòa nhà phía đối diện, ánh sáng rực rỡ gần như bao trùm lấy tôi.

Trong điện thoại, Tử Nghiên đang đối diện với một màn hình nhỏ gắn trên tường, phát ra những ánh sáng rực rỡ đủ màu sắc.

Phòng của Tử Nghiên không hề có cửa sổ.

Cũng không có cái gọi là ánh sáng của màn hình LED.

Mắc bẫy rồi.

Màn hình giả mạo ánh sáng từ cửa sổ, lừa Tử Nghiên, và lừa cả tôi.

Mắc bẫy rồi.

Tôi đã đoán sai vị trí của Tử Nghiên, cô ấy không ở tòa nhà này. Vậy,… tôi đang ở đâu?

Tiếng kêu khóc của Tử Nghiên từ trong màn hình truyền đến, từng giọt lệ làm mờ đi tầm mắt tôi. Chiếc điện thoại rơi xuống đất vỡ tan tành, tôi không tài nào xem tiếp…

Đúng lúc này, màn hình LED ngoài cửa sổ đột nhiên hiện lên dòng phụ đề chói mắt:

Welcome

To

Trueman

Escape

Room

Chào mừng đến với “Trốn thoát khỏi mật thất” phiên bản người thật.

Là quảng cáo của ai?… Tại sao xuất hiện vào lúc này, ở nơi này…

Tôi hoàn toàn bị thứ ánh sáng ấy nhấn chìm, tầm nhìn trở nên trắng bệch, ý thức cũng dẫn trôi đi.

Đúng lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên ở phía sau lưng.

Cho dù hoảng loạn, tôi vẫn nhận ra đó là bạn mình. Cậu ấy dẫn cảnh sát đến cứu tôi.

Tôi muốn cậu ấy đưa tôi rời khỏi đây, trốn thoát khỏi nơi này.

Tôi không thể ngừng khóc, cũng không thể nói một lời, tôi hy vọng biết bao có ai đó có thể ôm chặt tôi, trao cho tôi hơi ấm.

“Cậu có biết không, có một căn mật thất khác cũng đang được phát sóng song song với căn phòng của Tử Nghiên” – Cậu ấy giơ điện thoại về phía tôi: “Cậu rất thông minh, nhưng những gì cậu thấy không phải là tất cả.”

Gương mặt hoảng hốt của tôi hiện lên chính giữa màn hình điện thoại.

Camera ẩn đâu đó quanh đây, ghi lại rõ nét từng giọt nước mắt đang rơi xuống.

“Muốn gặp tử Nghiên không?” – Cậu ấy nắm lấy tay tôi, lòng bàn tay lạnh lẽo, “Để tớ đưa cậu đi gặp cô ấy.”

– HẾT –

Trịnh Thu Mai

Nếu bạn thấy bài viết hữu ích đừng quên dành tặng tác giả 1 like nhé ^^!

Bài viết đã được bảo vệ bản quyền bởi:

Content Protection by DMCA.com
Group: Chia sẻ tin tức Weibo24h

Group chia sẻ tin tức Wibo24h

Admin: Trần Ngọc Duy

Trang Facebook của admin

Group: Hội Tự Apply học bổng Trung Quốc

Group chia sẻ, hướng dẫn, hỗ trợ tự Apply học bổng Trung Quốc

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容