CÂU CHUYỆN PHÁ HỦY TAM QUAN NHẤT MÀ BẠN TỪNG GẶP LÀ GÌ? ( Phần 7/34 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Tôi đang định nói thì đột nhiên cô ấy cắt ngang lời tôi,

“Suỵt, đừng nói chuyện” 

Tôi nghĩ có lẽ cô ấy cảm thấy có lỗi, nên sau đó định bồi thường cho tôi bằng cách này

Ừ, cũng tốt đó. 

Anh Bàn quả thật đoán việc như thần, may mắn thay là tôi đã nghe lời anh Bàn, nếu không, sao tôi lại được đãi ngộ như thế này, tôi cảm thấy vô cùng may mắn. 

Mọi người đều biết rằng ppp với một người chủ động và ppp với một người bị động là hai trải nghiệm khác nhau. 

Dày vò nhau đến gần ba giờ mới sáng tôi mới mê man chìm vào giấc ngủ. Hôm sau khi tỉnh dậy thì thấy cô ấy vẫn chưa tỉnh, có lẽ là đêm qua đã mệt quá rồi nên tôi cũng không làm phiền đến cô ấy, và định đi ra ngoài mua một phần đồ ăn sáng về.

Dòng ngăn cách———————————————— 

Cập nhật 5/4

Ban đầu tôi định đóng gói đồ ăn về nhà để ăn nhưng nghĩ lại thì thấy cô ấy vẫn còn đang ngủ nên đã dứt khoát ăn xong ở ngoài rồi mới về. 

Nhưng bạn hãy khoan nói gì cả, mấy quán ăn sáng ven đường này mùi vị cũng rất ngon. Tôi gọi một xửng tiểu long bao, một tô bánh cuốn thêm một tô sữa đậu nành và một cái bánh quẩy nữa, ăn đến nổi miệng dính đầy mỡ. Không biết dạo gần đây tôi bị làm sao nữa, mà tôi rất có cảm giác thèm ăn, sức ăn tăng lên rất nhiều, luôn cảm thấy mình ăn không đủ và cũng không biết có phải dạo gần đây tôi đã tiêu hao thể lực quá nhiều hay không nữa. 

“Đã nói là không có đất cày xấu, chỉ có trâu bò kiệt sức thôi, xem ra sau này mình phải thoải mái một chút.” 

Tôi lắc đầu thở dài. 

Sau khi ăn sáng xong, tôi mua cho cô ấy hai cái bánh bao và một ly sữa đậu nành rồi đi bộ về. Về đến nhà thì thấy cô ấy đã tỉnh rồi nên đung đua đồ ăn sáng trên tay và nói với cô ấy: “Tôi có mang một ít đồ về cho cô, mau đi tắm rửa rồi ăn chút đồ ăn đi.”

“Cảm ơn, anh để trên bàn trước đi, lát nữa tôi sẽ ăn sau.”

Thấy vậy, tôi bèn đặt đồ ăn lên bàn, sau đó cầm lấy túi xách laptop rồi chuẩn bị đi ra ngoài đi làm.

“Tôi đi làm đây.”

Nói xong tôi liền rời đi, nếu còn không đi nữa có lẽ sẽ muộn mất.

“Chào buổi sáng, dạo gần đây khí sắc trông cũng tốt đó.” 

Vừa mới đến công ty, tôi đã gặp đồng nghiệp trong thang máy, một nữ đồng nghiệp liền chào hỏi tôi. 

“Chào buổi sáng, dạo gần đây cô cũng càng ngày càng xinh đẹp đó.” Nói xong, tôi sờ sờ mặt của mình, cảm thấy rất kỳ lạ, hôm qua đã thức khuya, theo lý mà nói thì hôm nay tôi phải trở nên hốc hác hơn, sao lại nói khí sắc tôi tốt chứ? Chậc, tôi và bọn họ đều đã quen thuộc như vậy, cho nên khi nói chuyện không cần phải nịnh bợ như vậy. 

Nhưng mà cho dù nói thế nào đi nữa, nghe xong trong lòng tôi cũng cảm thấy  rất vui. 

“Này, mấy cô cậu định khi nào chuyển đến Đông Hoản?” 

Vừa vào văn phòng đã nghe thấy có người bàn tán chuyện chuyển địa điểm, lúc này tôi mới chợt nhớ đến chuyện này, xem ra tuần sau phải chuẩn bị chuyện của chuyển nhà rồi, phải tranh thủ thời gian đi qua bên đó xem nhà hay gì đó thôi.

Một ngày làm việc nhàm chán cuối cùng cũng kết thúc, tôi đứng dậy vươn vai, sau đó thu dọn đồ đạc và chuẩn bị tan làm. 

Nhìn thấy hành động của tôi, đồng nghiệp ở bên cạnh nói: “Dạo gần đây cậu tan làm cũng đúng giờ quá đó, không giống cậu chút nào cả, dạo gần đây có chuyện gì xảy ra hay sao?”

“Cậu nói đúng đó, nhưng tan làm đúng giờ có sai sao? Đi làm và tan làm đúng giờ là phẩm chất cơ bản của một nhân viên ưu tú.” 

Tôi vừa nói xong câu này, đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, sau đó liền nhìn thấy chủ quản đã đứng đằng sau tôi. 

“Ha ha, đây không phải là vừa đi công tác về nên còn khá mệt mỏi hay sao, tan làm sớm để về nhà nghỉ ngơi cho tốt thôi, tạm biệt lãnh đạo.” 

Nói xong liền phóng đi ra khỏi phòng làm việc. 

“Làm anh đây sợ chết đi được, đây là vận may gì vậy, như vậy mà cũng đụng phải nữa.” Tôi vỗ vỗ ngực để giảm bớt căng thẳng. 

“Không đúng, tại sao tan làm đúng giờ mà mình lại cảm thấy như đã làm điều gì sai vậy, nếu không cho tan làm đúng giờ, vậy tại sao phải đặt ra thời gian để tan làm chứ? Đúng là một văn hóa công ty biến thái”

Tôi lắc lắc đầu và ngừng suy nghĩ về vấn đề này. Bây giờ hầu hết các công ty đều có chế độ làm thêm giờ bình thường và hầu hết các nhân viên đều đã quen với văn hoá làm thêm giờ này. Đây là hiện thực, không có cách nào thay đổi cả, nhưng mà tuy tôi không thể thay đổi các quy tắc này, nhưng tôi cũng sẽ không thỏa hiệp.

Ừ, tôi đây là để chống lại sự áp bức của chủ nghĩa tư bản, chứ không phải là vì muốn tan làm về nhà mà làm ra việc xấu đâu. 

“Tôi chuẩn bị đi về đây, cô có thứ gì cần tôi mang về cho không.”

Trước khi về, tôi gửi cho cô ấy một tin nhắn WeChat. Sau sự việc ngày hôm qua, tôi vẫn quyết định sẽ đối xử tốt với cô ấy một chút, vì suy cho cùng người tốt sẽ gặp được quả báo tốt mà đúng không, nhìn trải nghiệm của tối qua là sẽ biết ngay mà. 

“Anh mua một chút trái cây về đi. Tôi muốn ăn dưa hấu”

“Được rồi, tôi sẽ mua một ít dưa hấu cho cô, đúng rồi, cô có muốn ăn chuối không?” 

“Ừ… đợi anh về nhà rồi ăn.”

Xem đến đây, bước đi của tôi lại bước càng lớn hơn nữa, cảm thấy sao con đường về nhà ngày hôm nay lại dài như vậy. 

Sau khi về đến nhà, tôi thấy cô ấy mặc một chiếc đầm đen, có phần tôn dáng hơn, vòng eo lộ ra khá rõ, phần viền váy là ren, trông rất gợi cảm, cô ấy búi một búi tóc, còn trang điểm nhẹ một chút, trông có vẻ còn đẹp hơn lúc bình thường nữa.

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容