Chap 2: Hôn lễ của anh!

Hôm nay anh cưới rồi!

***

8:00 Sáng.

Bước khỏi chiếc xe taxi là 2 người con gái đẹp nghiêng nước nghiêng thành, mỗi người đều có 1 vẻ đẹp riêng.

Cả 2 bước vào đại sảnh khách sạn với bao nhiêu ánh mắt của cánh đàn ông dõi theo. Bước tới gần chú rể Thục Vy nở 1 nụ cười đủ thân thiện cũng đủ khách sáo.

– “Anh Phong, rất vui khi được thấy anh mặc bộ đồ chú rể bảnh bao này. Chà chà, chắc cô dâu vui lắm nhỉ.”

Vừa nói nó vừa đưa khuỷu tay húc vào cô, như sự luyện tập cả đêm qua cô lập tức nở nụ cười, bắt tay anh nói vài lời chúc phúc rồi nhanh chóng rụt tay về. Ánh mắt anh cũng dừng trên người cô rồi lại dời đi, đôi mắt đó vô tình làm cô vừa rung động, vừa đau.

Màn chào hỏi kết thúc cũng là lúc cô dâu tiến vào lễ đường, bộ váy cưới trắng 1 màu tinh khiết, trải dài và đính những kim cương nhỏ tạo nên sự sang trọng. Đi sau cô dâu là 1 cặp trai gái nhỏ đang rắc cánh hoa hồng phía sau. Mọi người lúc này đều im lặng để cho tiếng nhạc thánh đường vang lên, mỗi nốt nhạc có lẽ là 1 lưỡi dao cắt vào tim cô. Ly rượu cô đang cầm rung lên nhè nhẹ, cô đang cố kìm chế cảm xúc của bản thân mình. Có lẽ ngay từ đầu tới đây đã là 1 sự sai lầm lớn của cô, đang định bỏ đi thì Thục Vy giữ tay cô lại, nhẹ giọng nói.

– “Đừng đi Thảo Anh, đừng chạy trốn nữa.”

Cô dừng bước, ngạc nhiên nhìn Thục Vy. Nó lại nói tiếp.

– “Đã là con gái thì phải sống như một nàng công chúa kiêu sa. Giống như một bông hoa hồng rực rỡ giữa dòng người chẳng ai dám động vào. Thế nên hãy cho anh ta biết không có anh ta cậu vẫn sống tốt đi.”

Vừa nói Thục Vy vừa nhìn cô với ánh mắt sắc bén mà quyết tâm, hệt như câu nói của nó. Tại sao 2 năm nay cô phải chạy trốn để tới bây giờ vẫn cứ phải chạy? Tại sao khi 2 năm nay cô nỗ lực, có mọi thứ trong tay mà vẫn cứ phải chạy trốn hình bóng anh? Thật nực cười, lắc đầu tự giễu cô buông lỏng ly rượu, uống cạn 1 hơi bình ổn tâm trạng, cô nở 1 nụ cười vui vẻ.

Cô quyết định rồi, đến bây giờ cô mới có thể thông suốt mọi việc rằng cô chạy trốn vì cô không thể thoát ra khỏi cái quá khứ anh mang lại, nhưng cô của hiện tại đã rõ, có những thứ không phải của mình thì nên lựa chọn cách buông tay để có thể cảm thấy thanh thản, có lẽ đó sẽ là 1 phần của quá khứ.

Nhìn cặp uyên ương kia mà lòng cô cũng không còn gợn sóng nữa, gió đã tới 1 vùng khác rồi. Hiện tại và trong tương lai gió sẽ không còn bay cao vi vút làm biển nơi cô rung động nữa, những rung động mãnh liệt tuổi thanh xuân.

Ai cũng biết rằng thời gian chính là kẻ cắp đáng sợ nhất. Các bạn luôn nghĩ rằng mình còn nhiều thời gian lắm, mình còn trẻ mà, thanh xuân còn dài. Nhưng các bạn không biết rằng thời gian ấy đang trôi qua âm thầm mà ta không hề hay biết, đến khi ta nhận ra thì đã quá muộn màng rồi.

Vì vậy, thay vì đau khổ, bi lụy và trông chờ một người mà bạn biết kết quả sẽ chẳng đi được đến đâu, bạn nên để cuộc đời mình ngập tràn sự an yên và ý nghĩa với người yêu thương bạn, luôn tin tưởng, đồng hành và chia sẻ với bạn mọi thăng trầm trong cuộc sống. Khi bạn thực sự tìm được một người phù hợp với bạn, người mà “chắc chắn” với bạn và bạn cũng thật sự yêu họ, bạn sẽ cảm thấy thời gian bên họ sao thật ngắn ngủi, bạn ước sao thời gian trôi thật chậm để bạn được ở bên họ lâu hơn. Vì vậy, sao bạn phải lãng phí thời gian với những người hời hợt với mình, phải không nào?

Cuộc đời này thật ngắn ngủi, đừng dành dù chỉ 1 phút cho những người những việc khiến bạn buồn.

Hãy nhớ rằng thời gian của bạn, năng lượng của bạn, cảm xúc của bạn phải được dành cho người thực sự xứng đáng.

Sad!!!…
© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容