Làm thế nào để người ta từ bỏ?(1/2)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

  Những tác động tâm lý tuyệt vời là gì?

Bài viết này sẽ rất nặng nề và chắc chắn sẽ làm bạn nhói tim, nhưng hãy dành ba phút để đọc nó thật kỹ, hãy tin tôi, nó sẽ giải quyết được những nghi ngờ lớn nhất của bạn.

Năm 2013, một bài báo có tiêu đề “Nhà nghèo khó có quý tử”, quan điểm của tác giả là “những người học giỏi hơn, có năng lực hơn thường xuất hiện trong những gia đình giàu có.”

Năm 2006, bộ phim “The Metamorphosis- Biến hình ký” của đài truyền hình Hồ Nam được công chiếu. Sau vài năm gây sốt, những vấn đề xã hội đằng sau nó khiến ai cũng phải suy nghĩ về việc “Làm thế nào để những đứa trẻ nông thôn bị trao đổi đi ra ngoài chấp nhận khoảng cách chênh lệch khi trở về quê một lần nữa”.

Trẻ con nhà giàu về nông thôn là cơ hội, trẻ con nhà quê lên thành phố chỉ còn là khoảng cách vô tận.

Tôi vẫn luôn ở tự hỏi:

Điều gì đã có tác động lớn đến cuộc sống của chúng ta?

Điều gì khiến chúng ta thay đổi từ một thiếu niên yêu đời trở thành một người tầm thường?

Chúng ta đã từ bỏ nó như thế nào?

(Sưu tập nhiều gấp đôi lượt like! Spoon hãy like nha ~)

/ 01 / Môi trường gia đình

Có một tiếng khóc oa oa vang lên, một cái trẻ con cất tiếng khóc chào đời.

Chúng ta được sinh ra trên thế giới này và chúng ta không có lựa chọn nào khác, dù giàu hay nghèo, đa phần mọi người đều được sinh ra trong những gia đình bình thường.

Chúng ta sẽ phát hiện luôn có những người giàu có hơn gia đình chúng ta. Chúng ta ghen tị và khao khát điều đó. Chúng ta tưởng tượng sẽ tốt biết bao nếu được sinh ra trong một gia đình như vậy, nhưng không bao giờ nghiêm túc nghĩ về điều đó. Nếu chúng ta được sinh ra trong một gia đình tồi tệ hơn, chúng ta sẽ phải trải qua những điều tồi tệ như thế nào.

Môi trường gia đình có quyết định cơ bản quỹ đạo cuộc sống của chúng ta không?

Không, đó là khoảng cách nhận thức, về cơ bản môi trường gia đình nghèo nàn thường cắt đứt cơ hội nhận thức của chúng ta!

Tôi nhớ rõ rằng vào năm tôi học lớp 4 của trường tiểu học, trong lớp cô giáo đã hỏi ba câu:

Cô ấy hỏi: “Ở nhà ai có bàn học dùng để học tập và luyện chữ?”

Chỉ có ba người giơ tay, trong đó có tôi, ba người chúng tôi đứng đầu lớp.

Thì ra có bao nhiêu bạn trong lớp không có bàn học, bọn họ phải nằm bò ở trên giường hoặc nền đất để viết chữ.

Cô giáo hỏi tiếp :”Nhà ai có hơn 100 cuốn sách ngoại khóa?”

Cả ba chúng tôi cùng giơ tay, trong nhà tôi có ba hộp sách nổi tiếng thế giới, tôi đã đọc hết một nửa.

Hóa ra có rất nhiều bạn học chưa từng học ở nhà.

Cô giáo im lặng một hồi, cuối cùng hỏi “Ở nhà ai có thể học mà không bị gián đoạn”

Lần này tôi là người duy nhất giơ tay. Tôi có phòng riêng và không có khách đến nhà, vì vậy tôi có thể yên tâm học tập.

Hóa ra rất nhiều bạn trong lớp không có phòng riêng, khi làm bài thì bố mẹ trò chuyện với hàng xóm ngay bên cạnh.

Tôi nghĩ không có gì ghê gớm khi có một môi trường gia đình nghèo nàn. Điều thực sự đáng sợ là bạn thậm chí không có cơ hội hiểu đúng.

Nhận thức đúng là yếu tố nền tảng quyết định quỹ đạo của cuộc đời!

Nhiều phụ huynh cho rằng cho con học là đủ, con đi học bị điểm kém là chuyện của cả cô và nhà trường.

Thật sự rất buồn khi có ý tưởng này.

Cùng một lớp, cùng một giáo viên, cùng một môn học.  Con bạn học không giỏi không phải vì nó ngu mà vì nó thậm chí không có bàn khi làm bài tập; vì nó thậm chí không có cơ hội đọc sách ngoại khóa để mở mang tầm nhìn, vì khi nó đang học, ai đó đang trò chuyện bên cạnh nó. Nó không có thói quen học tập nào cả!

Tôi nghĩ cho dù môi trường gia đình có tồi tệ đến đâu, hãy cố gắng hết sức để thực hiện hai điểm sau ngay cả khi bạn không hiểu gì:

1. Có một số cuốn sách hay ở nhà.

Trong một môi trường khép kín bao quanh bởi những người thuộc tầng lớp thấp, sách là cách cuối cùng để chúng ta hiểu đúng về thế giới.

2. Có không gian học tập tại nhà.

Tặng con một cái bàn học để con yên tâm viết bài. Hãy tránh xa con, và đừng nói đến những khuyết điểm của cha mẹ bên tai con.

Điều hối tiếc lớn nhất mà môi trường gia đình nghèo mang lại cho chúng ta không phải là nguồn lực, nền tảng và cơ hội mà con cái người giàu có mà là cơ hội mà chúng ta đã đánh mất để hiểu đúng.

/ 02 / Chọn

Có bao nhiêu người chọn chuyên ngành cho kỳ thi tuyển sinh đại học dựa trên gợi ý của cha mẹ và thầy cô?

Có bao nhiêu phụ huynh và giáo viên xung quanh bạn thực sự hiểu chuyên ngành họ đề nghị bạn chọn.

Nhiều trường hợp họ chỉ nghĩ chuyên ngành này tốt, nghe người khác nói chuyên ngành này tốt, hoặc đã phân tích kinh nghiệm thấy chuyên ngành này tốt.

Nhưng nó có chính xác không?

Trước khi vào đại học, bạn có biết chuyên ngành của mình là ngành hoàng hôn hay mặt trời mọc không?  Bạn có biết sau này mình sẽ làm ngành gì không? Bạn có biết mức lương không? Bạn có biết mình thực sự đam mê điều gì không?

Chúng ta không biết, chúng ta chưa nghĩ về nó, hoặc một số điều không thể biết nếu không có kinh nghiệm.

Ở đây, tôi chỉ muốn nói:

Sự sai lệch trong các lựa chọn của chúng ta phần lớn là do chúng ta chưa hiểu đủ về vấn đề.

Và một số người sẽ hiểu đầy đủ về vấn đề và đưa ra lựa chọn tốt nhất cho họ hết lần này đến lần khác; và giữa các lựa chọn, khoảng cách giữa mọi người dần rộng ra.

Luôn có một số điều mà bạn phải trải qua để biết; luôn có một số điều mà cả đời bạn sẽ không bao giờ biết được.

Cách để phá bỏ rào cản này là đọc, thực hành và sửa lỗi sai trong suốt phần đời còn lại của bạn.

/ 03 / Tự phủ nhận

Lựa chọn sai không có gì ghê gớm, điều khủng khiếp là dưới sự lựa chọn sai lầm, chúng ta bị cuộc đời vùi dập, bầm dập, cuối cùng lại chối bỏ chính mình.

Suy nghĩ kỹ lại, chúng ta thực sự đã nghe những người xung quanh nói không biết bao nhiêu lần:

“Tôi không thể”

“Tôi có một trí nhớ tồi tệ”

“Tôi đau đầu khi nhìn thấy toán học, không học được.”

“Tôi không phải cái máy học tập”

“Tôi chưa sẵn sàng, cuộc phỏng vấn này coi như xong.”

“Dự án này khó quá, tôi không thể hình dung ra được.”

Chúng ta có thực sự tồi tệ không?

Vâng, nó thực sự không hoạt động. Không phải là tôi đã không chăm chỉ, tôi đã cố gắng rất nhiều lần, nhưng chỉ là tôi không làm được.

Còn tiếp, mời bạn đón xem phần sau ở blog của mình!!

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容