Bắt cóc buôn bán phụ nữ đáng sợ cỡ nào? ( Phần 9/22)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Lúc ăn cơm tối, anh họ không có về nhà, bác gái bảo anh họ đi giúp trưởng thôn bắt người rồi, nửa tháng trước, lại có một cô vợ mới đến thôn này,  hôm nay mới sáng sớm đã không thấy cô ta đâu, trưởng thôn liền dẫn người đi tìm, nhưng tìm cả ngày rồi vẫn chưa tìm được, trước giờ chưa gặp trường hợp nào thế này.

Lúc đang nói chuyện, bên ngoài có tiếng bước chân truyền đến, anh trai đi vào, bác gái liền hỏi thăm tình hình, anh họ thở dài rồi nói: “Đứa này chạy chạy hay lắm, vậy mà cô ta đã mò ra được đường xuống núi đó, lúc mọi người đuổi theo cô ta, cô ta đã chạy khỏi huyện mình mấy trăm dặm rồi, nhưng không ai ngờ cô ta lại quyết liệt thế, lúc cô ta thấy mình sắp bị bắt thì liền nhảy xuống cây cầu đá, sống không thấy người, chết không thấy xác, bị nước cuốn đi, xem ra không sống nổi rồi.”

15.

Tôi biết cây cầu đá đó, nó là còn đường duy nhất để đi vào huyện, nước dưới cầu chảy rất xiết, mà đá cũng nhiều nữa, thuyền còn không đi qua được, nếu như là người nhảy từ trên cầu xuống, nếu không bị chết đuối thì cũng sẽ bị đập đầu vào đá chết.

Chị dâu cúi đầu ăn cơm, không nói gì cả, không biết trong lòng chị ấy nghĩ gì.

Lúc ăn cơm tối xong, tôi phát hiện buổi tối, lúc chị dâu đi ngủ không còn bị dây xích xích lại nữa, xem ra, khoảng thời gian này chị ấy có hiểu hiện rất tốt, khiến cho bác gái và anh họ thấy yên tâm với chị ấy.

Cuộc sống về đêm ở thôn quê rất nhàm chán, thường thì ăn cơm xong thì không làm gì nữa mà đi ngủ sớm, tôi đi mấy chục dặm đường núi, lúc này cũng mệt lã rồi, trời còn rất sớm thì tôi đã đi ngủ rồi.

Nửa đêm đột nhiên tôi nghe thấy có người gọi tên tôi, tôi liền mơ mơ màng màng tỉnh dậy, thì liền phát hiện chị dâu đang đứng cạnh giường tôi, chị ấy ra hiệu bảo tôi nói chuyện nhỏ tiếng thôi, đừng làm ồn để bác gái và anh họ tỉnh dậy.

“Sao vậy chị dâu?”

“Tiểu Quân, em đi học trong huyện thành, chắc chắn là em biết đường xuống núi đúng không?”

Chị dâu nắm chặt lấy tay tôi rồi lên tiếng hỏi, lời nói của chị ấy khiến tôi bừng tỉnh trở lại, trong lòng tôi dấy lên một ý nghĩ xấu xa.

“Chị hỏi chuyện này để làm gì?”

“Chị dâu xin em đó, em dẫn chị chạy trốn đi, được không?”

Tôi lắc đầu, lập tức từ chối chị ấy.

“Tiểu quân à, chị biết em là người chính nghĩa, từ ngày em không vạch trần chuyện của chị thì chị đã rõ rồi, nhưng mà chị thực sự không còn nhiều thời gian nữa, đợi thêm khoảng thời gian nữa bụng chị sẽ to lên, đến lúc đó muốn chạy cũng chạy không thoát nữa rồi, nhân lúc chị đang lấy được lòng tin của anh họ em, bây giờ là cơ hội tốt để chạy trốn, em giúp chị chuyện này đi, sau này chị sẽ báo đáp em mà!”

Tôi nghĩ đến người phụ nữ nhảy cầu chết khi nãy, tôi bảo chị ấy để tôi suy nghĩ một chút, chuyện này không gấp được đâu.

“Chị cho em thời gian một ngày suy nghĩ nhé, tối mai chị lại đến đó!”

Ngày hôm sau, sau khi thức dậy, lúc tôi nhìn vào đôi mắt đen của chị dâu, chị ấy không có chút phản ứng gì, nhân lúc bác gái không chú ý, chị ấy mới ngấm ngầm liếc mắt ra hiệu với tôi, tôi mới tin chắc chuyện hôm qua không phải là một giấc mơ.

Tôi tưởng tượng hậu quả khi giúp chị dâu chạy trốn, nếu như có thể dẫn chị ấy đến huyện trước khi trời sáng rồi lại kịp quay về thì tốt, một khi không kịp quay về, anh họ tôi phát hiện tôi và chị dâu cùng nhau mất tích, thì liền biết ngay là do tôi giở trò, không xem tôi như anh em ruột thịt nữa, tới lúc đó chắc chắn tôi sẽ ăn không ít đòn roi.

16.

Không chỉ như thế, nếu như tự tôi thả chị ấy đi, chọ ấy sẽ đem bí mật trong thôn công bố ra bên ngoài, rất có thể thôn sẽ bị người ngoài lên án, tới lúc đó tôi sẽ trở thành kẻ thù của mọi người trong thôn, nói nghiêm trọng hơn chút, tôi sợ mình sẽ bị giết chết mất.

Nghĩ tới nghĩ lui, tôi cho rằng việc giúp đỡ chị dâu quá nguy hiểm, đi bộ từ thôn ra ngoài hiện mất sáu giờ đồng hồ, nếu muốn trốn thoát thì phải đợi đến đêm khuya, mọi người ngủ say hết rồi thì mới trốn được, nhưng mà bác gái sáng sớm lại thức sớm, vậy thì đi bộ không được rồi, nhưng mà nếu như sử dụng phương tiện giao thông, tôi không có lái được xe ba bánh, nửa đêm cũng không có đèn xe, đi đường núi rất nguy hiểm, lỡ như té xuống vực thẳm thì thôi không tìm thấy xác đâu nữa rồi.

Cả ngày trời, lòng tôi luôn nặng trĩu tâm sự, tôi suy nghĩ xem nên từ chối chị dâu thế nào, nhưng mà lỡ như tôi không nhịn nổi việc chị ấy tiếp tục bị như thế, tôi cứ bị kẹp giữ lý trí và sự lương thiện của mình, tôi đã mang mớ hỗn độn này đến khi trời tối, còn anh họ như cố ý cho tôi cơ hội vậy, đêm đó anh ấy đi ra ngoài uống rượu uống đến say bí tỉ, đập đầu vào gối là ngủ liền, còn ngáy khò khò nữa.

Bác gái cũng không trách khứ gì anh ấy,  lúc bác ấy chăm sóc anh họ ngủ xong thì đã đi về phòng của mình ngủ rồi, tôi nằm trên giường nhưng lại không buồn ngủ, lúc kim đồng hồ từ từ chạy đến mười hai giờ, trong vườn bỗng nhiên có tiếng bước chân truyền đến, lòng tôi lại thêm hồi hộp, chị dâu đến rồi.

Rất nhanh, có một bóng dáng chầm chậm đẩy cửa đi vào, lúc chị ấy đi đến bên cạnh giường tôi, tôi liền nghe thấy mùi xà phòng thơm ngát, lúc này tôi mới phát hiện đầu chị dâu vẫn còn ướt, chị ấy mới tắm xong.

“Tiểu Quân, em suy nghĩ sao rồi?”

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容