Bắt cóc buôn bán phụ nữ đáng sợ cỡ nào? ( Phần 8/22)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Tôi sợ lúc kích động sẽ gây ra chuyện hối hận sau này, liền lập tức đi theo anh họ, liền phát hiện anh họ đi vào trong nhà của Ngưu Bưu.

Vợ của Ngưu Bưu lúc này đang ngồi trên giường cho con bú, anh họ chỉ tay vào chân trái của chị ta rồi nói: “Cái chân đó là bị chính tay của Ngưu Bưu đánh gãy đó, từ đó về sau cô ta cũng không nghĩ đến chuyện bỏ trốn nữa.”

Vẻ mặt của chị dâu u ám, có chút sợ hãi nữa, chị nhìn thấy bức thư trong tay của anh họ, thì liền biết bản thân chị đã bị nhân viên bưu điện bán đứng rồi, nhìn thấy bộ dạng cà nhắc của vợ Ngưu Bưu, chị ấy chỉ cúi đầu không nói chuyện.

“Cái này còn nhẹ đó, để tôi dẫn em đi xem cái khác nữa.”

Anh họ kéo chi dâu rời khỏi nhà Ngưu Bưu, đến nhà của Vương Ma Tử ở đầu làng, lúc này trời vẫn chưa sập tối, Vương Ma Tử đang ở trong phòng với vợ của mình, chúng tôi đột nhiên xông vào dọa họ giật mình.

“Trời đất ơi, sao trước khi vào nhà người ta không gọi người trước hả?”

Vương Ma Tử lấy chăn trên phòng trùm kín người lại trước, vợ anh ta thì gục đầu cười ngây ngô, nước miếng chảy ra từ miệng của chị ta.

“Tôi dẫn vợ đi xem kết cục của những người phụ nữ muốn chạy trốn, làm phiền anh Ma Tử rồi ha.”

Anh họ nói xong liền đóng cửa đi ra ngoài, lúc đi về trên đường, anh họ giải thích với chị dâu: “Nhìn thấy chưa, vợ của Vương Ma Tử trở nên ngu khờ luôn rồi đó, năm đó, sau khi chị ta chạy trốn bị bắt về, Vương Ma Tử lột trần và trói chị ta vào chiếc ghế, qua một đêm, xảy ra chuyện gì thì chắc em cũng biết rồi, ngày hôm sau thì vợ của anh ta bị điên luôn, chị ta cứ thế mà sinh con trai cho Vương Ma Tử, tiếc rằng sau khi sinh ra chưa được bao lâu thì đứa con đó đã chết rồi, anh ta xả hết mọi tức giận lên người của vợ mình, một ngày đánh vợ ba lần, căn bản không xem chị ta là con người.”

14.

Tuy rằng tôi cũng từng nghe nói về chuyện của vợ Vương Ma Tử, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ điên khùng của vợ anh ta, cho dù đã trở nên như thế rồi mà chị ta vẫn bị tên Vương Ma Tử kia làm nhục, trong lòng tôi thầm nghĩ, chi bằng chị ta chết đi cho nhẹ nhõm, chứ sống để chịu tội thế làm gì.

Khóe mắt của chị dâu đã đỏ hết cả lên, chị ấy vừa đau lòng cho vợ của Vương Ma Tử, vừa e sợ bản thân rồi sẽ bị hành hạ thành ra như thế, anh họ vẫn còn muốn dẫn chị ấy đi xem tiếp nữa, nhưng chị ấy lại bật khóc nói không xem nữa, chị ấy bảo đảm sau này sẽ không nghĩ đến việc bỏ trốn nữa, yên lòng sinh con ra đời.

“Lúc này em mới biết tôi đối tốt với em cỡ nào rồi chứ, em đừng có mà tiếp tục thử thách lòng nhẫn nại của tôi, em phải thành thật đi, nghe lời một chút, tôi sẽ không hở chút là đánh em đâu.”

Chị dâu gật gật đầu, ra hiệu là sau này chị ấy sẽ nghe lời, anh họ mới dẫn chị ấy về nhà.

Tôi cảm thấy đau lòng giùm chị dâu của mình, đau lòng giùm những người phụ nữ bị coi là công cụ sinh con ở trong thôn, bọn họ đều là cục cưng của ba mẹ, vốn dĩ nên được hưởng những niềm hạnh phúc của một con người bình thường, nhưng lại lạc đến bước đường bị hành hạ này.

Mà lời nói của anh họ lại càng buồn cười hơn, cách hành hạ của anh ấy nhẹ hơn chút so với Vương Ma Tử, vậy thì đã là ân điển với chị dâu rồi hay sao? Vậy thì có thể khiến anh ấy yên lòng quên đi những chuyện xấu mà bản thân anh ấy đã làm sai rồi hay sao?

Tôi cảm thấy trong lòng mình khó chịu vô cùng, nơi đây tách biệt với thế giới bên ngoài, đàn ông chính là ông trời, có thể tùy ý quản thúc người phụ nữ xung quanh mình, còn các bà mẹ giống như bác gái thì lại càng khiến bọn họ hung hăng hơn, họ hợp tác với con trai để ép bức con dâu mình, cho đến khi con dâu bị ép đến điên rồi mới thôi.

Dù biết rõ làm thế là không đúng, nhưng tôi lại không cách nào thay đổi được, mớ tơ vò vướng víu này khiến tôi mong muốn học cho xong rồi thoát khỏi cái lồng giam này.

Từ đó về sau, chị dâu giống như những gì chị ấy nói, cũng không thể hiện ý muốn trốn thoát nữa, thậm chí còn chủ động làm mấy công việc nhà, mà anh họ cũng không dùng roi đánh chị ấy nữa, nhưng có điều anh ấy vẫn còn xả giận đủ kiểu, đêm nào cũng nghe tiếng kêu gào thảm thiết của chị dâu, cuối cùng thì bác gái cũng không chịu nổi nữa, thế là bác ấy quở trách anh họ một trận, thứ bác ấy yêu thương nhất là đứa cháu nội trong bụng chị dâu, bác ấy sợ anh ấy sẽ dày vò đứa cháu mình đến chết.

Lúc khai giảng thì tôi đã quay trở lại với cuộc sống học tập rồi, lúc đi học trở lại thì tôi không nhớ nhiều về chuyện cị dâu mình nữa, một tháng sau thì được nghỉ lễ quốc khánh, tôi lại quay về, chị ấy đã trở nên mũm mĩm hơn trước, xem ra ăn uống tốt hơn nhiều rồi, cái bụng hình như cũng nhô lên rồi, nhưng mà vẫn chưa nhìn rõ lắm, suy cho cùng cũng mới mang thai có hai tháng mà.

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容