BẠN ĐÃ TỪNG NGHE QUA CÂU CHUYỆN “SUY NGHĨ KỸ CÀNG THÌ CỰC KỲ KHỦNG KHIẾP” CHƯA? ( Phần 12/16)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

—-Tiếp tục cập nhật—-

Sau lưng vợ là một nam thanh niên, đầu quấn băng gạc màu trắng, trên băng gạc có vết máu đỏ tươi, trên tay phải của anh ta cũng được quấn băng y tế treo trên cổ, và có vẻ như anh ấy bị thương nặng ở đầu và tay.

Tôi nhìn kỹ lại, đây không phải là anh chàng cao lớn giao đồ ăn ở cửa biệt thự đêm đó sao?

Tôi cảm thấy rất tức giận, hỏi vợ: “Em không phải là ở Bắc Kinh sao? Về lúc nào vậy, còn có mối quan hệ của anh ta với em là gì?” Tôi chỉ vào người đàn ông cao lớn và nói.

Người cao lớn đó mặt không biểu tình nói: “Anh lát nữa sẽ hiểu thôi.”

Tôi lại chỉ vào người thanh niên mặc đồ đen và hỏi vợ: “Đây rốt cuộc là chuyện gì? Anh ta sao lại sống trong nhà tôi?”

Vợ nhẹ nhàng cười nói: “Xin lỗi, em không nói cho anh biết, nó là em trai em.”

“Là em trai em?” Tôi cho rằng mình nghe nhầm rồi.

“Phải, là em trai em, là em trai ruột của em.” Chu Lâm nói.

“Em còn có một em trai, tại sao lại không nói cho anh biết? Các người rốt cuộc đang làm cái quái gì vậy?” Lửa giận của tôi càng lớn rồi.

Chu Lâm bước tới, nắm lấy tay tôi, nói: “Ông xã, anh đừng kích động, từ từ nghe em nói, thực ra hàng loạt chuyện xảy ra xung quanh chúng ta trong khoảng thời gian này, nói tóm lại chúng ta hôm nay trở về là một kết cục vô cùng hoàn mỹ, nếu như chúng ta lần này không đi Bắc Kinh, nói không chừng thứ đối mặt với chúng ta là một nguy hiểm cực kỳ lớn…” Chu Lâm dừng lại một chút rồi nói: “Thật ra, em bảo anh cùng em đi Bắc Kinh là có mục đích khác, bởi vì có người muốn sát hại chúng ta…”

“Có người muốn sát hại chúng ta?” Lời của vợ khiến tôi có chút lờ mờ.

Chu Lâm nghiêm túc nói: “Đúng vậy, anh nghe em nói. Khu rừng hoang vu bên ngoài biệt thự của chúng ta có một ngôi mộ cổ từ thời nhà Đường, nghe nói cổ mộ đó là của một vị vương gia, bên trong có di vật văn hoá có giá trị lớn, có một băng nhóm đào trộm mộ muốn bắt cóc chúng ta, sau đó lợi dụng ngôi biệt thự này của chúng ta làm vật che chắn, sử dụng biệt thự làm điểm xuất phát để mở đường hầm ngầm thẳng vào lăng mộ và lấy trộm các di vật văn hóa bên trong, may mà em trai em đã kịp thời thông báo tin tức này cho em, nghe có vẻ chuyện này giống như là một tiểu thuyết ly kỳ và mạo hiểm vậy, lúc đầu em cũng không tin, sau đó em trai em nói ra tên của hai người cầm đầu quan trọng trong băng nhóm này, em thấy tên hai người này trên mạng, bọn họ cũng bị cơ quan công an truy nã, sau đó em liền tin đó là sự thật.”

Chu Lâm tiếp tục nói: “Vì vậy, để tránh bị kẻ xấu đó sát hại, em đã giả vờ bảo anh cùng em đi du lịch Bắc Kinh, vì theo tin tức thì mấy ngày này chúng sẽ ra tay, những người đó đều là những kẻ liều lĩnh, chuyện gì cũng sẽ làm ra được, nếu như chúng ta không đi, nhất định sẽ bị bọn họ bắt cóc, đến lúc đó là sống hay chết còn không chắc.” Chu Lâm thở dài một hơi nói: “Nhưng bây giờ đã không sao rồi, tối qua dưới sự phối hợp của em trai em, băng nhóm đó đã bị phía cảnh sát một lưới bắt gọn, anh xem A Kiệt còn bị thương còn lúc vật lộn với người xấu nữa.” Chu Lâm chỉ người thanh niên đang bị thương đó nói.

Tôi vẫn là có chút không tin, nói: “Chuyện này rốt cuộc là thật hay giả? Em trai em là ai? Sao cậu ấy lại biết được thông tin này?”

Chu Lâm nhìn tôi, rồi lại liếc nhìn sang em trai, vẻ mặt do dự. Em trai cô ấy nói với chị mình: “Chị nói thật cho anh ấy biết đi.”

Chu Lâm dừng một lúc lâu mới chậm rãi nói: “Tất cả đều là sự thật. Nếu không ngoài dự đoán thì mấy ngày nay nhất định sẽ có cảnh sát tới nhà chúng ta điều tra lại.” 

Chu Lâm nhìn tôi và nói: “Em nói thật với anh. Em trai em tên là Chu Tiểu Phi, trước đây cùng nhóm với bọn họ, chuyên đi trộm cướp, Đó là lý do tại sao em chưa bao giờ nói với anh rằng em có em trai, bởi vì em xấu hổ khi nói với anh rằng em có một người em trai xã hội đen sống bằng nghề trộm cắp, hơn nữa từ khi em XX tuổi, em đã thất lạc em trai rồi, đến tháng trước chị em em mới gặp lại nhau…” Chu Lâm nói đến chỗ này dường như đang đắm chìm trong quá khứ, trong mắt lóe lên những giọt nước mắt pha lê.

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容