Có Thể Kể Cho Tôi Nghe Một Câu Chuyện Tình Cảm Rất Ngọt Rất Ngọt Không? ( Phần 2/2 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Có một buổi tôi tôi cùng bạn thân đang chơi ở bên ngoài, lúc đó bạn học H cũng đang ở ngoài quán Net với bạn, khoảng cách từ quán Net của cậu và tôi giống như khoảng cách từ cửa hàng của mẹ tôi đi lên phố vậy, đi bộ sang cũng phải mất 30 phút, cậu ấy biết tôi cũng đang ở ngoài chơi thì liền dùng tốc độ nhanh nhất của bản thân mà chạy đến chỗ tôi. Đây là lần thứ hai người con trai này chạy về phía tôi, trong lòng tôi lúc đó nghĩ chắc người con trai này thích tôi lắm nhỉ. Lúc cậu ấy đến bạn thân cứ một mực đòi nhìn chúng tôi hôn nhưng mà người ta mới yêu làm sao nhanh vậy đã hôn được chứ, sau đó cô ấy để cho chúng tôi không gian riêng tư, tôi thật sự quá ngại rồi, tôi và bạn H cứ đứng yên tại chỗ mà nhìn nhau cười ngốc, sau đó khi về cậu ấy vẫn đứng tại chỗ nhìn tôi đi về, cuối cùng bạn thân tôi thật sự không nhịn nổi nữa nói với tôi sao không đánh liều một ván, thế là tôi nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng chạy sang chỗ cậu ấy khẽ hôn một cái lên mặt cậu ấy, đúng! Chính là giống như gà mổ thóc ý!

Đương nhiên chúng tôi sẽ có lúc giận dỗi nhau, ở bên nhau được 1 tháng vì tôi cần một khoảng thời gian mới có thể trở thành người bình thường, có thể là cậu ấy cảm thấy hai người chúng tôi cho dù có ở bên nhau như thế nào cũng rất khó xử, lúc nói chuyện hay gì đó đều nói không thông, có thể bản thân cậu ấy cũng cảm thấy khó chịu nên đã dẫn đến chúng tôi chia tay, nhưng mà hôm sau thì đã làm lành rồi. Chuyện này đương nhiên là không thể không kể công bạn thân tôi, cô ấy tận tình khuyên bảo hết nước hết cái với bạn học H, nói mãi nói rất lâu cuối cùng cậu ấy cũng đáp bạn thân tôi “Được, mình đi tìm cậu ấy” sau đó thì bọn mình quay lại rồi. Hôm làm lành tôi đã cùng bạn thân đi mua dây thun nhỏ (Khi đó đang đang trend đấy). Khi tôi hẹn cậu ấy xuống gặp tôi ở ven đường chính giữa tiểu khu nhà chúng tôi, tôi thấy cậu ấy rồi thì rất muốn khóc, biểu cảm của bạn học H cũng rất khó chịu, lúc chúng tôi đến gần nhau tôi liền đưa dây thun cho cậu ấy đeo vào tay (Lúc về nhà cậu ấy còn chụp hình cho tôi xem nữa) sau đó bạn học H đã chủ động ôm tôi, thật sự có thể cảm nhận được cậu ấy ôm rất chặt, tôi lại muốn khóc rồi huhuhu, cậu ấy ôm tôi rất chặt rất chặt luôn, lúc đó tôi đã quyết định sẽ đối xử thật tốt với cậu ấy. 

Tiếp theo chính là đi xem phim, bạn học H cũng dắt theo vài người bạn của cậu ấy bọn họ ngồi trên chúng tôi một hàng, lúc chúng tôi vào rạp bởi vì lần đầu yêu đương mà nên ai cũng rất ngại ngùng, khi xem phim tôi vẫn luôn ngồi đó đấu tranh “Cũng ở bên nhau rồi, mình có nên chủ động nắm tay cậu ấy không nhỉ), sau đó hình như cậu ấy rất hiểu ý tôi mà đi sang nắm tay tôi, chúng tôi nhìn nhau cười một cái, lúc cậu ấy cười lên thật sự nhìn rất ngốc nghếch, rõ ràng tay tôi đã đầy mồ hôi rồi mà cậu ấy cũng không chịu buông tay, cả một hành trình đều nắm lấy tay tôi, nếu tôi không để cậu ấy nắm tay cậu ấy cũng sẽ cầm tay ủ ấm cho tôi. Sau đó cậu ấy dựa vào vai tôi như một đứa trẻ, rồi đám bạn cậu ấy cũng xoay đầu nhìn sau đó cười chúng tôi (Không phải kiểu cười ác ý mà là cười trêu đùa thôi), nhưng cậu ấy vẫn dựa trên vai tôi không nhúc nhích, rõ ràng cao hơn tôi như thế mà còn dựa vào tôi, tôi khóc mất, cái cảm giác được anh em của người yêu biết thật tốt, cậu ấy không vì bị bạn bè trêu chọc mà rời đi hay lấy đầu ra khỏi vai tôi. Thật sự rất hạnh phúc đó. 

Đương nhiên đoạn tình cảm này vẫn là vì chia tay mà bái bai, vì hàng loạt chuyện xảy ra mà chúng tôi chia tay, khi đó tôi đúng là rất không nỡ. Viết nhật ký này chỉ là vì hiện tại tôi cảm thấy chuyện ở quá khứ kia rất đẹp đẽ, muốn lưu giữ lại một chút để sau này bản thân có thể hoài niệm về tuổi thanh xuân, cái loại cảm giác thuần khiết ấy khi lớn lên sẽ không trải nghiệm được nữa, và tình cảm của chúng tôi cuối cùng vẫn là không gượng được qua mùa đông năm ấy. 

Khi đó chúng tôi đều rất thích đối phương, nhưng mà dù bạn có thích một người nhiều hơn đi nữa cũng không nhất định sẽ ở bên người ta được, cũng giống như chúng tôi vậy cho dù có thích đối phương nhiều hơn đi nữa, nhưng cũng biết làm sao giờ? Chúng tôi vẫn là vì lí do bên ngoài mà không thể ở bên nhau, tôi vẫn luôn nghĩ nếu khi đó tôi trưởng thành một chút là được rồi, nếu khi đó tôi không nói lời chia tay là được rồi, nhưng mà trong tất cả mọi chuyện đều không có “nếu như”, tôi và bạn học H vẫn là bỏ lỡ nhau, bây giờ chắc cậu ấy sống rất tốt. 

Cách đây một khoảng thời gian tôi có add Wechat cậu ấy, trò chuyện trên Wechat với cậu ấy vỏn vẹn chỉ có thể dừng lại ở mức đặt biệt hiệu cho nhau, từ đó chúng tôi cũng không bao giờ cùng xuất hiện với nhau nữa, cho dù chúng tôi sống rất gần nhau nhưng hơn 2 năm rồi tôi cũng chỉ gặp được cậu ấy 2 lần vọn vẻn chỉ có 2 lần thôi, tình cảm thiếu niên chính là hiểu ý nhau nhưng đáng tiếc là không có kết quả.

Trong vài năm sau này, có lẽ dù có đứng đối diện với nhau cũng không nhận ra ai với ai rồi, duy nhất đoạn tình cảm này có lẽ là chỉ có mình tôi còn nhớ đi, hy vọng trong cuộc sống sau này cậu ấy sẽ luôn vui vẻ. 

“Tình cảm thời niên thiếu chính là giống như một đoá pháo hoa đột nhiên nổ ra trong lòng, cái cảm giác ấy độc nhất vô nhị khiến cả đời chúng ta cũng khó quên được nó” 

Tôi cũng có một câu chuyện rất đẹp với bạn học H, thế là đủ rồi. 

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容