Có thể kể cho tôi nghe một câu chuyện tình cảm rất ngọt rất ngọt không? ( Phần 1/2 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Có thể kể cho tôi nghe một câu chuyện tình cảm rất ngọt rất ngọt không? 

Thời trung học chắc ai cũng có người mà bản thân rất thích, thích đến lên cấp ba cũng không quên nổi nhỉ. Tôi gọi tắt người mà tôi thích mãi không quên là bạn H đi ha. 

Nhật ký nói nhiều, thật sự quá nhớ rồi nên mới thuận tay viết ra như thế. 

Năm đó thật sự rất muốn yêu đương, mà thật ra lúc đó đúng là quá sớm để yêu, từ hồi trung học đã muốn yêu rồi, nhưng thật tế đã nói với tôi rằng yêu sớm cũng không phải hoàn toàn không tốt, nếu đặt ở sau này có khi còn muốn ở bên người ta cả đời nữa đó. 

Thôi quay về chủ đề chính, khi đó rất muốn yêu đương nên nhờ bạn thân giới thiệu cho một người, xong cũng là mang tâm trạng muốn thử yêu đương coi sao, sau đó vẫn luôn trò chuyện với người ta, mà lạ là tôi và bạn H trò chuyện rất hợp nhau, hơn nữa nhà hai người còn ở khu chung cư đối diện nữa, thật sự là không có duyên như vậy chứ, vì khoảng cách giữa hai người cũng không quá xa nên việc gặp nhau cũng không khó lắm, thế là tôi và bạn H đề nghị gặp nhau. 

Đến hôm đó, chúng tôi gặp nhau vào buổi tối, tôi lấy lí do đi vứt rác chạy từ nhà xuống gặp cậu ấy, cậu ấy đã đứng đợi sẵn dưới chung cư nhà tôi, lúc đó trông cậu ấy ngốc ngốc (Sau này mới biết được cậu ta là lần đầu đi hẹn hò) “Cậu…Cậu là bạn H hả?” (Rất ngại ngùng) “Là tôi.” Khi đó tôi cảm thấy ngại muốn khùng luôn, vì nhà chúng tôi sống ở ven sông vì thế bọn tôi liền đi dạo quanh đó nói chuyện, đi được khoảng 1 tiếng đồng thì cậu ấy ngày càng đi gần tôi, lúc đó tôi đã cảm thấy cậu ta khá bừa bãi vì cậu ấy không chỉ đến gần tôi mà còn ôm tôi nữa! Tôi suýt chịu không nổi muốn phát nổ luôn, trông hai người cứ như một đôi tình nhân vậy. Sau đó chúng tôi đi đến cầu trượt ở bờ sông ngồi, vì tôi rất ngại ngùng nên vẫn luôn không dám nói chuyện, cậu ấy bảo vậy thì dùng điện thoại nhắn tin đi, sau đó chúng tôi cứ ngốc nghếch vậy mà ngồi yên lặng nhắn tin qua lại cho nhau về ấn tượng đầu tiên của nhau, cứ trải qua như thế tầm nửa tiếng hay có lẽ là một tiếng gì đó, cuộc điện thoại của bố mẹ gọi đến bảo tôi trở về mới đánh vỡ cục diện bế tắc kia, trên đường trở về cậu ấy còn nắm tay tôi nữa chứ!!! Huhuhu tôi sẽ không còn có cảm giác như thế nữa đâu lúc đó thật sự rất rất vui….Sau đó cậu ấy đưa tôi về và tạm biệt nhau. 

Sáng hôm sau chuyện đầu tiên tôi làm khi thức dậy chính là cầm điện thoại lên, hỏi mối quan hệ giữa tôi và cậu ấy bây giờ là gì, chính là kỳ lạ như vậy mà chúng tôi ở bên nhau! 

Cậu ấy nhỏ hơn tôi 2 tuổi, bạn H và tôi không ở cùng khuôn viên với nhau, bố mẹ cậu ấy cũng quản rất nghiêm khắc, bình thường cậu ấy cũng không được chơi điện thoại nhiều, tôi cũng chỉ có thể chơi một chút vào buổi tối. Trường của chúng tôi cũng tính là người ở đằng Đông kẻ ở phía Tây sau đó nhà chúng tôi thì ở vị trí chính giữa. Có một ngày giờ tự học buổi tối kết thúc, lúc đi về tôi cứ luôn đi rất chậm, chính là tự nhiên ngày đó lại đi rất chậm, đi đến một ngã tư đột nhiên tôi nhìn thấy ở rất xa kia một cái chấm đỏ (Bởi vì đồng phục của chúng tôi là màu đó và mắt tôi cũng rất tốt), thế là tôi xác định trong lòng chấm đỏ kia chính là cậu ấy, sau đó tôi lại thả chậm bước đi của mình, qua một lúc tôi liền nghe thấy tiếng bước chân đang chạy đến từ phía sau, ờ giống như trên mạng hay nói cái câu “Nếu gặp được người mình thích thì nhất định phải chạy đến để nhìn” ấy, lúc đó tim tôi đột nhiên gia tăng tốc độ đập, khi tôi còn chưa kịp quay đầu nhìn cậu ấy thì cậu ấy đã chạy đến bên cạnh tôi rồi, bọn tôi cũng chỉ nói với nhau có vài câu vì rất nhanh đã đến trước cửa nhà nhau, lúc cậu ấy chuẩn bị đi thì tôi gọi lại nói một câu “Ôm một cái đi” sau đó cứ như hai người yêu xa đã lâu không gặp mà duỗi hai cánh tay ra, rồi tự nhiên như đúng rồi chạy đến ôm bạn học H, tự nhiên vùi đầu trong ngực cậu ấy lắng nghe nhịp tim cậu ấy bên tai, trong đêm đen âm thanh ấy lại trở thành âm thanh dễ nghe nhất…

Tiếp theo đây là các loại nhật ký có những câu chuyện khiến tôi cực kỳ cảm động, hy vọng mọi người yêu thích.

Từ cửa hàng mẹ tôi đi lên phố rất lâu, nếu tôi muốn sang phố chơi phải đi bộ nửa tiếng mới đến, lúc lần đầu tôi than thở với cậu ấy, bạn học H đã muốn đến đưa tôi đi nhưng tôi không cho cậu ấy đón vì tôi thấy rất ngại (Cũng không biết là ngại cái gì nữa, tôi thuộc tuýp người dễ ngại ngùng). Lần thứ hai tôi vẫn như cũ từ chối cậu ấy, từ ngữ khí bạn học H tôi có thể cảm nhận được cậu ấy có chút tức giận rồi, cuối cùng thật sự chịu không được nên đã để cậu đến đón, lúc ngồi lên xe điện hai tay tôi có chút không biết để đâu cho vừa, sau đó có lẽ cậu ấy biết tôi ngại nên đã trực tiếp cầm tay tôi ôm lấy eo mình. 

Còn tiếp, mời bạn đón xem phần sau ở blog của mình!!

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容