Tôi nên làm gì với cuộc đời mình : Vì sao tôi không cảm thấy thỏa mãn? (Part I)

Chapter I : Tôi nên làm gì với cuộc đời mình? – 5 câu hỏi giúp bạn tìm ra câu trả lời.

Chapter II : Tôi nên làm gì với cuộc đời mình? –  Vì sao tôi không cảm thấy thỏa mãn?

Có một điều tôi thấy khá thú vị, đó chính là sau nhiều năm theo học tại một trường Đại học chính quy, và cũng đã trải qua nhiều kinh nghiệm sống, tôi vẫn thường xuyên tự hỏi mình câu hỏi đơn giản này: “Tôi Nên Làm Gì Với Cuộc Đời Mình?”. Và tôi biết rằng tôi không phải là người duy nhất! Tuy nhiên, có vẻ như phần lớn mọi người không cân nhắc nhiều đến câu hỏi này. Họ có vẻ hài lòng với việc tiếp tục sống cuộc sống phù hợp với chuẩn mực của xã hội, như thể đó là điều bình thường phải làm. Tất nhiên là như vậy, vì đó cũng là điều mà hầu hết các thành viên trong gia đình chúng ta và bạn bè đang làm. NHƯNG… chỉ vì đó là những gì đa số đang làm, không có nghĩa là cuộc sống như thế phù hợp với ta, rằng cuộc đời như vậy sẽ đáp ứng ta, làm ta hài lòng hoặc làm ta hạnh phúc. Và đó là lý do tại sao bạn, tôi và nhiều người khác cảm thấy vỡ mộng mỗi khi nghĩ về câu hỏi “Liệu đây có phải là tất cả những gì tôi bắt buộc phải mong đợi trong suốt quãng đời còn lại của mình hay không?” Vì vậy, trước tiên, hãy cùng khám phá lý do tại sao ta không thể hòa nhập, đồng thuận với thực tế đã được thiết lập bởi hầu hết mọi người xung quanh mình. Và sau đó tìm hiểu xem, có cách nào khác để sống mà mang lại trải nghiệm tốt hơn, phù hợp hơn hay không.

Tôi Nên Làm Gì Với Cuộc Đời Mình?
Chapter II: Vì Sao Tôi Không Cảm Thấy Thỏa Mãn?

Ngay từ khi sinh ra, tinh thần khám phá vô hạn của chúng ta đã bị phá vỡ khi ta được lập trình để tuân theo các quy tắc do người khác đưa ra vì lợi ích được cho là “tốt cho xã hội.” Và chính khi quyền tự do sáng tạo cuộc sống của ta – theo cách chúng ta muốn – bị hạn chế, ta trở nên vỡ mộng, để rồi bắt đầu tự vấn bản thân và kinh nghiệm sống của mình. Thật ra, chúng ta có tiềm năng trải nghiệm nhiều hơn thế, bởi vì con người không phải là một trạng thái cố định hay bị giới hạn. Con người là một tập hợp vô hạn các khả năng.

Sống một cuộc sống tuân theo nguyên tắc và đồng thuận, đảm bảo rằng cuộc sống mình đang sống sẽ tương tự với hầu hết mọi người.

Tôi đã thử cách này : sống tuân theo các quy tắc và làm theo những gì người khác mong đợi ở mình. Tôi cũng như vài bạn ở đây vậy, đã từng là một người theo chủ nghĩa tuân thủ! Thành thật mà nói, cuộc sống như thế không phù hợp với tôi… Và cũng vì tôi là một người kỳ quặc, điều đó khiến tôi tự hỏi – liệu có phải có điều gì đó không ổn với tôi? Tại sao tôi không bằng lòng tìm một công việc, đi xem mắt hết lần này đến lần khác, tìm cho mình một mối quan hệ sẽ cam kết lâu dài, và gánh một khoản nợ nặng nề khi nỗ lực mua một căn hộ? Tôi cũng có thể có con, và dành bốn mươi năm tiếp theo hùng hục làm việc, để hy vọng kiếm đủ tiền chi trả các hóa đơn, mua một vài món đồ chơi, và cho bọn trẻ đi học đại học. Tôi cũng có thể chỉ cần có một kỳ nghỉ kéo dài từ hai đến ba tuần, và cảm thấy vô cùng biết ơn vì từng ấy thời gian mình bỏ ra mỗi năm, được đền đáp như vậy là xứng đáng. Tôi có thể sẽ dùng khoảng thời gian ít ỏi đó làm “khoảng thời gian chất lượng” dành cho gia đình. Rốt cuộc, đây là những gì mà anh chị em, bạn bè và những người quen của tôi đã làm và họ không hề hối tiếc, có phải thế không? Hầu hết những người đã và đang làm những việc này, vẫn tự cho mình là “một cá nhân độc lập”. Đó có phải là sự thật không, khi mà dù cho tất cả chúng ta đều khác nhau, tuy nhiên lại trở nên “giống nhau hơn là khác biệt”. Dù là so với bạn bè, hay so với hàng xóm, khi chúng ta tuân theo những cách sống giống nhau, chỉ để được chấp nhận? Điều này là do trong xã hội của chúng ta, ta được giáo dục theo những cách tương tự nhau, tiếp xúc với các loại hình giải trí tương tự nhau, mua sắm trong cùng một cửa hàng, v.v. và do đó, ta lớn lên cũng hình thành những giá trị và niềm tin tương tự! Về mặt nào đó, điều này là “có lợi”, vì nó cho phép chúng ta hòa nhập và chia sẻ điểm chung với những người xung quanh. Cũng không hẳn là quá tệ! Như tôi đã nói, tôi đã cố gắng hết sức để “hòa nhập”. Tôi đã cố gắng đến hơn mười năm! Bạn thấy đó, không phải tôi đã không cố gắng đâu! Tuy nhiên, tôi biết trong thâm tâm chúng ta, tất cả đều là cá thể riêng biệt, và tôi gặp bạn ở đây hôm nay cũng để thể hiện bản chất độc đáo của chúng ta! Và khi ta không thể thể hiện sự độc đáo hoặc bản sắc của riêng mình, ta sẽ không những cảm thấy ngột ngạt mà còn không được thỏa mãn.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容